Chap 10
Đang định kêu e dậy thì bỗng e ôm vao cổ mình, hôn lên môi mình một nụ
hôn say đắm, hôn xong e nói
- e yêu a nhiều lắm, đừng xa e a nhé
Mình cũng trả lời ừ cho qua chuyện thôi. Đâu ngờ đây là cuối được ở bên
e.
Rồi e ngồi dậy nhưng tay vẫn ôm lấy mình, cảm xúc trào dâng, muốn nói
lời yêu e nhưng trong lòng mình lại k thể thốt lên.
Tại mình quá lạnh lùng, hay là t.y của mình chưa đủ. Chắc tại mình quá
lạnh lùng rồi, những lúc k ở bên e mình mới biết thiếu cái nụ cười của
e.
- bây giờ sao, có chịu đi ăn k?.- mình nói
- đi chơ, đói gần xỉu rồi nè, a cõng e đi
- bộ k có chân à hay sao mà bắt cõng nữa
- đói quá đi k được, a k cõng thì thôi ở nhà
Rồi, lại giận nữa rồi, thôi thì phải cõng e ra.
K biết ăn cái gì mà nặng thế k biết, người nhỏ mà nặng hơn mình nữa
hixhix. Lần thứ 2 được cõng e, nếu được chết để trở lại lúc ấy thì mình
chấp nhận
Chở e ra quán kem, chọn 1 bàn gần bờ sông cho thơ mộng, ngồi nhìn ra
phía bờ sông, huế về đêm thật là thơ mộng.
Mỗi khi buồn mình hay ra đây ngồi lắm, ngồi nhớ về từng giây từng phút,
mặc dù đã hơn 1 năm nhưng những lúc nhớ lại cứ tưởng chừng như hôm qua
Ngồi ăn hết 2 ly thì mình rủ đi vòng vòng, chủ yếu là được thấy thoải
mái trong lòng thôi, chứ ngồi một chỗ thế này buồn lắm
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
Đèo e trên con đường, e ngồi sau ôm trầm lấy mình, tưởng chừng t.y đó
sẽ mãi mãi chứ, nhưng... Cứ nghĩ tới là k thể cầm được nước mắt
tại sao mình vẫn cứ nhớ thế nhỉ? Hay
tại hình bóng e đã quá khắc sâu vào tim mình?
Đi tới ngang 8h thì mẹ e điện về, chở e vào nhà thì mình phóng đi luôn,
k để e nói gì hết.
Về gần thấu nhà thì th Bảo với th a thêm bạn thân của th a nữa, sau này
các bác sẽ biết rõ hơn
Ra thì thấy tụi vẫn ngồi chỗ cũ, cũng mới uống được vài chai, kệ ngồi
uống cho vui. Ngồi một xí nghe mấy đứa nói chuyện thì mới biết con
Phương đó nt xin lỗi th Bảo với là muốn quay lại.
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
Th Bảo định đồng ý nhưng mình thì k, nó hỏi vì sao thì mình
nói
- mày có bị điên k, nó quay lại với mày vì nó k còn ai yêu nữa, th kia
chắc cũng sợ nên bỏ nó, bộ mày muốn quay lại với người đã từng phản bội
mày lắm hả?
- ừ, mày nói thế thì tao cũng k quay lại, đúng là ae tốt với
nhau
- ừ, đừng khách sáo với nhau nữa, miễn sao mày đừng dính líu gì tới con
chó đó nữa, đời này thiếu gì gái mà mày lại yêu nó thế, quên đi
Nói xong thì 4 ae cụng ly, ngồi làm quen với bạn th a luôn. Th này mình
biết lâu rồi, nó hay về nhà mình chơi lắm, nhưng tính mình hay lạnh
lùng nên cũng chả q.tâm. Ngồi nói chuyện thì mới biế tên, nó tên là Lộc
nhưng vì lớn hơn mình 5 tuổi nên kêu a luôn.
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
Đúng là hiểu nhau có khác, ngồi nói chuyện hợp rơ vãi. Thấy cũng khuya
rồi với lại mai còn kiểm tra toán nữa nên xin phép về trước.
Về cái zọt lên phòng ngủ luôn, có hơi men xí nên ngủ thẳng tới sáng mai
luôn. Đêm về mang cho mình giấc ngủ bình yên, nhưng ngày mai có bình
yên k đây
QUÁ KHỨ VẪN LÀ QUÁ KHỨ, NHƯNG NÓ SẼ LUÔN LUÔN Ở TRONG TIM E. A YÊU E
MÃI MÃI DÙ CHO 2 TA K BƯỚC CHUNG MỘT CON ĐƯỜNG. CHÚC E LUÔN H.P BÊN
NGƯỜI E YÊU
Sáng sớm tỉnh dậy, vẫn bài nhạc chuông ấy, nhưng hôm nay mình thấy sao
sao ý, chỉ muốn một mình, k cần ai bên cạnh.
Cầm đt nt cho nhỏ Trâm bảo nó chút đi học thì qua chở e giùm mình. Nt
xong thì vẫn vào nhà WC vệ sinh cá nhân như những ngày qua.
Chạy xe trên đường, dù đường vẫn chưa thấy xe cộ nhiều, chắc do còn sớm
quá đây mà. Lần đầu tiên mình đi học sớm như thế.
Đến trường, dắt xe vào gửi rồi ra căntin, vẫn như mọi khi, ăn sáng xong
làm một điếu thuốc cho đã người, mọi thứ xung quanh vẫn im lặng. Rồi
mình từ từ bước lên phòng học, lòng mình cảm thấy gì đó bất an lắm, k
biết hôm nay có chuyện gì xảy ra đây.
Rồi tiếng trống trường vang lên báo giờ vào học. Mình vẫn nằm gục trên
bàn như bao ngày nào, nhưng cứ nhắm mắt là mơ thấy ác mộng. Thôi thì
mình cũng k ngủ nữa. Mấy đứa bạn trong lớp mình thấy ngạc nhiên lắm,
b.thường là mình ngủ từ tiết 1 đến tiết 5 luôn, nhưng hôm nay mình chỉ
ngủ có 1 tiết thôi.
Ngồi ở bàn cuối, chỗ mình ngồi là chỗ giáo viên rất ít để ý nên ngồi
nghe nhạc thoải mái. Ngồi nhìn ra cửa sổ như người mất hồn ấy, dù có ai
nt hay đt gì mình cũng k biết.
Rồi cũng tới giờ ra về, mình cũng k có tâm trạng gì mà để ngồi lại với
mấy th bạn nữa. Phóng xe về luôn, vào nhà thì thấy cửa mở toan mà k có
ai hết, thấy hơi lo lắng thì điện th a hỏi, cuộc đầu thì nó k bắt máy,
đến cuộc thứ 2 thì nó bắt, nó vừa bắt cái mình hỏi liền
- cả nhà đi đâu mà để của mở toan thế?
- ba bị bệnh tim, đang cấp cứu
Mình nghe xong, người mình như mất hồn, đt rớt khỏi tay khi nào k biết,
chỉ biết đứng trơ 1 chỗ, nước mắt lăn dài trên má.
Mình liền lấy chiếc excite của th a phóng lên bệnh viện gấp, dù có gấp
đến mấy mình cũng nhớ từng lời ba dặn
- đi đâu cũng phải từ từ, nhanh 1 phút mà mất cả cuộc đời, thà chậm một
tý thì cả đời nó sướng
Nếu k nhờ những lời ấy của ba mình thì chắc bây giờ mình cũng k thể
ngồi đây mà viết chap cho mấy bác quá, lúc đó mình chạy cũng phải
100km/h.
Phóng xe tới bệnh viện, vào giữ xe thì mình liền chạy tới phòng cấp
cứu, thấy 3 th a mình đang đứng lo lắng, còn mẹ mình thì khóc lên khóc
xuống, sự thật lúc đó tinh thần mình rất suy sụp, chưa làm gì cho ba
mình hết mà, mình phải cố gắng, làm tất cả những gì có thể làm được cho
ba mình.
Mình hỏi th a mình
- ba sao rồi?
Th a nhì tai mình một cái làm máu mỏ chảy, tai xong nó chửi mình
- mày mà cũng biết lo cho ba à, mày chỉ biết ăn rồi phá thôi, mày đéo
làm được cái tích sự gì trong nhà này hết, mày cút đi cho khuất mắt tao
Nghe nó nói, mắt mình cứ tuôn từng dòng nước mắt, k lẽ vì mình mà ba bị
thế này à, mình k nói gì, bước đi ra bãi giữ xe với 2 hàng nước mắt.
Mình phóng xe đi, muốn đi, dù k biết đi về đâu nhưng mình muốn đi cho
đến khi nào k muốn đi nữa.
Nhưng đâu cũng k bằng nhà mình, vừa về nhà cái chạy lên phòng, khoá cửa
lại, rồi suy nghĩ mình đã làm được gì cho ba mình, kết quả là một số 0.
Lúc đó mình hận mình lắm, nếu ba mà có mệnh hệ gì chắc mình phải sống
trong ân hận, sự thù ghét của những th a mình quá.
Ngồi khóc một mình thì có đt của e
- alo, a đang ở đâu thế, sao hôm nay k gặp e?
- bây giờ tôi k có tâm trạng, làm ơn để cho tôi được yên được
k,
- ơ, a làm sao thế?
- k làm sao hết, đừng làm phiền tôi nữa
- a đợi e.... Tút... Tút....- mình cúp máy khi e chưa kịp nói xong
Bây giờ mình k còn tâm trạng nào để mà yêu nữa, bây giờ mình chỉ còn
biết trông chờ chúa phù hộ cho ba mình qua khỏi lần này.
Cứ ngày qua ngày, mình bỏ học gần 1 tuần chỉ để nhốt mình vào 1 góc
phòng. Reng...reng...reng, có ai đó đang bấm chuông, xuống nhà xem là
ai thì ra đó là...
Đố các bác đó là ai