Tập 76
một ngày tồi tệ...ngày của những sự lừa dối , che dấu ,
những mưu tính.... cang đau đớn hơn...khi đó lại là từ những
người phụ nữ mà tôi yêu quí và tin tưởng ...làm sao họ có
thể làm như vậy ...nhưng nói đi thì cũng phải nói lại , phải
chăng đây chính là điều mà mình đáng phải nhận , một kẻ như
mình , có tốt đẹp gì đâu , thì mong gì người khác đối tốt
với mình ...phải chăng đây chính là những gì người ta gọi là
" cuộc đời " , thật giả lẫn lộn , trắng đen bất phân , và luôn
tồn tại quy luật nhân quả, ...phải ...mình đã sống quá tồi
...đã lừa dối nhiều người để đạt được những mục đích thấp
hèn , h thì ....phải nhận lại chính những gì mình đã gieo
...cay đắng làm sao....đáng lắm...(
Truyện sex
từ:
Thehe9x.mobi)
bước vào nhà ...cả mẹ , ba và con mèo đang ngồi trong phòng
khách , hình như họ đang chờ mỗi mình tôi .
_ đi đâu h mới về thế , lại đây ngồi cho tôi nói cái này đây -
nghe giọng ba , chắc là đang giải quyết chuyện du học du hành
đây , nhìn mặt con mèo đã ko còn nhăn nhó như mấy ngày qua ,
phải , chắc nãy h ở nhà , đã dụ dỗ được ông bà già rồi , h
đang tự đắc đây mà ...anh với chả em . mày đi luôn đi cho tao
mừng ...uổng công tao tin tưởng mày bấy lâu nay . ngồi xuống
ghế , tôi cất cái giọng mệt mỏi của mình lên, tỏ vẻ ko quan
tâm mấy đến những chuyện đang diễn ra trong cái nhà này , cảm
giác cay đắng vì sự lừa dối..cứ đeo bám dai dẳng trong đầu ,
khiến tôi chẳng còn thiết tha gì trên đời nữa ...
_ sao vậy ba...
_ má nó chưa nói cho thằng T nghe à - ngạc nhiên trước thái độ
thờ ơ của tôi , ba quay sang nhìn mẹ...nhìn nét mặt nhăn nhó
của mẹ, tôi đã mệt lại càng thấy ngán ngẩm thêm ...
_ nói rồi chứ sao chưa !
_rồi hả ! vậy ý con sao T
_sao cũng được, h con mệt quá, ba má với nó cứ bàn đi , tính
sao thì tính , con ko có ý kiến gì , nhà mình thì con có
quyền quyết định hay lời nói của con có trọng lượng gì đâu ,
h má thích sao cũng được , miễn là đừng cãi nhau ì xèo ,
đừng có mặt nặng mày nhẹ trong nhà này nữa ! - đó là tất
cả những gì tôi muốn nói lúc này , vì thực sự tôi đã qua
cái tuổi phải ngồi quỳ gối năn nỉ ba má để đòi hỏi những
gì mình thích mình thèm muốn như ngày trước , cái tâm lý
ngán ngẩm bất cần...làm tôi ko còn quan tâm đến bất cứ việc
gì hay ai trên đời này nữa ...tôi biết bây h mình hoàn toàn có
thể đứng lên phát biểu quan điểm , suy nghĩ của mình , để cãi
lại cái bảo thủ , suy nghĩ lạc hậu của má , rồi sau đó nói
này nói nọ để gạt con mèo ra khỏi cuộc chơi , nhưng làm vậy
để làm gì , để rồi khi tôi đi ra phi trường bắn ra khói cái
nước Việt Nam này , còn ai mang tình yêu , sự nhung nhớ , luyến
tiếc và nước mắt ra tiễn tôi đi ...chỉ vì tôi vì ước muốn
bản thân mà bóp méo tình cảm , lòng tự trọng của họ , ko,
chẳng được gì cả , tôi biết mẹ làm vậy cũng xuất phát từ 1
tình yêu thương con đến mù quáng , còn mèo thì nó cũng như
mình thôi, còn ham muốn nhiều thứ mới lạ ...dù có trách nó
này nọ , nhưng mình hiểu , nếu là nó thì mình cũng sẽ ko
thể làm gì khác hơn....
đứng dậy...tôi xin phép ba bước lên phòng , để lại tiếng thở
dài và những ánh mắt khó hiểu của mẹ và con mèo ....
...nằm xuống giường...
cuối cùng thì cái cảm giác cô đơn lạc lõng của ngày xưa cũng
trở lại ... h thì tôi lại đang cười chính bản thân mình , ko
ngờ tôi cũng có ngày phải nằm thu lu một mình trong bóng tối
để gặm nhắm nỗi đau của kẻ thua cuộc ...bấy lâu nay tôi vẫn
nghĩ mình đã chiếm trọn tình cảm của cô , vậy mà , ngoảnh
mặt lại ...tất cả những gì tôi xây đắp , h đã lung lay dữ dội
chỉ sau 1 đêm...tại sao lại như vậy...tại cô hay tại mình...
tiếng bước chân ngoài hành lang...và vào phòng...kéo mền trùm
lại...h tôi ko muốn nói gì với ai nữa...lòng tin của tôi vào
những thành viên của gia đình đang sứt mẻ nghiêm trọng...h họ
có nói gì ,thì tôi cũng ko muốn nghe nữa ! lại còn bày đặt
bàn bạc này nọ ....
_ t...ngủ chưa ... - mẹ lay tôi...
chắc mẹ nghĩ tôi đang hờn giận gì mẹ đây mà , phải , tôi đang
rất bực bội với mẹ , vì sự mù quáng trong tình thương của
mẹ , đã cướp đi một cơ hội , một ao ước của tôi ...tôi cầquon
thời gian để bình tâm lại sau 1 ngày có quá nhiều điều tồi
tệ xảy ra...rồi giấc ngủ cũng đến với tôi trong cái mền nóng
nực , ngột ngạt ấy....
...
nửa đêm...
tiếng mưa ồn ã trên mái làm tôi tỉnh dậy...hơi thở của mưa
...làm cho căn phòng trở nên lạnh lẽo hơn ...quờ quạng trong
bóng tối kéo cái mền quấn cho ấm...thì bị ai đó dằn lại
..thì ra có người nằm bên cạnh...chắc ko phải là mẹ , vì mẹ
đời nào lại dành mền của tôi cơ chứ ...mò dt trong túi bật
lên...thì ra là con quỷ mèo...láo thật ...đã dành đi du học
với ta, h còn dám qua dành mền dành giường nữa chứ...nhìn
cái mặt đang ngủ thấy mà ghét ...con gái mà suốt ngày dành
ăn với anh , ngủ thì ngáy o o , chân tay thì quờ quạng tứ tung
, đã thế tính tình còn hay lanh chanh lóc chóc , hóng hớt
chuyện người khác , người trong nhà còn ko chịu nổi , huống
chi là đi ra nước này nước nọ , nó đuổi về sớm thôi con ...
ngồi dậy...tôi kéo mền phủ kín chân cho nó ..
ôm nó vào lòng...tôi cứ nghĩ mãi...chả lẽ sống giữa tình yêu
thương của ba má , của tôi , của bạn bè thầy cô , và một vùng
đất thanh bình ,xinh đẹp ...còn chưa đủ với nó hay sao...tại
sao nó lại muốn ra đi...muốn bỏ lại tất cả để đến một nơi xa
lắc xa lơ , lãnh lẽo xứ người...mèo tệ lắm ...sao em có thể
quyết định ra đi mà ko chút đắn đo , ko chút suy nghĩ vậy ...em
ko coi tình cảm của anh , của ba má ra gì sao ... nếu ngày mai
em đi , còn ai ở bên anh để sáng sáng mò vào phòng anh phá
giấc ngủ của anh ...rồi ai đánh nhau với anh ...ai dành ăn với
anh đây...rồi ai đêm đêm ngồi nghe anh trút bực dọc , tức giận,
nghe anh bốc phét rồi cười với anh...còn ai đêm đêm chui vào
phòng anh giành giật mùng mền đây...sao em đối xử với anh vậy
hả mèo....em tệ lắm....chỉ có với em...anh mới được sống
thực với mình , được chửi bới la ó , được thú nhận tội lỗi,
được khuyên nhủ , an ủi...được là anh...em đi rồi...anh còn lại
gì đây...anh sợ lắm...đừng đi nhen mèo...hơi ấm của nó..làm
tôi lại chìm vào giấc ngủ...ngày mai dù có ra sao...dù mèo
có làm anh tức giận đau buồn thế nào...thì anh vẫn mãi yêu
quí mèo ...mãi là vậy.....dù ở bất kì nơi đâu , bất kì lúc
nào...mãi mãi....
...
gần sáng...trời vẫn còn mưa rả rích...
vừa mở mắt ra...nỗi buồn lại kéo đến ...cái cảm giác thật
tồi tệ...nỗi ghen tức khi thấy hắn bước ra từ nhà cô...rồi
hình ảnh hai người cặp kè sau lưng tôi...làm tôi cứ trằn trọc
mãi...mở dt ra...rồi lại đóng lại ...toi ko đủ can đảm nghe
lại đoạn ghi âm đó...tôi sợ sẽ nghe thêm nhiều điều tồi tệ
nữa ...còn tới nửa đoạn ghi âm nữa...họ đã nói gì nhỉ...
chui ra khỏi chăn...tôi mò vào phòng tắm...bật dt lên...hạ âm
lượng xuống...tôi lại áp lên tai...
" tại mấy thằng bạn cũ nó rủ , lâu ngày ko gặp , cũng làm
một ly chứ ko tụi nó nói coi thường , à ...ngân...phải thằng t
nó say thiệt ko , sao thấy nó say mà mà mặt mày tỉnh bơ vậy ,
mà đâu nghe thấy mùi đâu " - thì ra hắn đã biết
" à...chắc nó uống ít...kệ nó , để ngân ra kêu nó vô
"
" mà sao nãy ra thấy nó ôm ngân chặc cứng vậy , phải say thiệt
ko , hay ...giả bộ , sao say mà nó ko về nhà mà tới đây vậy "
- thằng chó , tao mà thèm à ....
" thì...chắc nó sợ ba má la .....kệ nó đi...ko sao đâu...thà
nó tới đây còn hơn đi ngoài đường dễ gặp tai nạn nữa " - tội
nghiệp cô , vẫn cố thanh minh dùm tôi ...sao cô ko dám nói thẳng
ra là nó chính là người yêu của mình nhỉ...phải rồi , làm
sao mà dám nói ...
"uhm , thấy ngân với nó thân thiết ghê ta , có gì ko đó " - hắn
buông giọng trêu chọc , nếu hắn biết những gì chúng tôi đã có
cùng nhau ..thì chắn ko còn dám ngồi đó ba hoa khoác lác
nữa...
' thôi ông , nói lung tung ...nghĩ bậy ko hà, cô trò với nhau mà
, có gì đâu "
" thiệt ko đó " - hắn vẫn lì , đúng là thằng m.l " à , thằng
nhóc đó , nhà nó khó khăn lắm hả , bữa nghe nói nó định
nghỉ học đi làm mà " - hơ...bữa đùa hắn chút chơi , ai ngờ
hắn tưởng thiệt ...
"cái...gì ...ai ...thằng t hả , ai nói vậy , hùng nghe ở đâu
vậy "
" nó nói với hùng chứ ai , bữa ngồi đây nè .nó kêu nhà nghèo
, ko có tiền đi học, hỏi hùng thử có chỗ nào làm ko chỉ nó
với kìa "
" cái gì...làm gì có vụ đó ..hihi...chắc nó đùa hùng thôi ,
nhà nó khá lắm , mà nó cũng ham học lắm , học giỏi nhất
lớp mà , hihi...cái thằng , chắc nó chọc hùng thôi "
cứ tưởng tượng đến cái mặt méo xệ của hắn ta lúc đó , tôi
lại cảm thấy khoái chí ...
" uhm...thằng này...shock hàng thiệt ...hèn chi..tưởng sao ăn
bận như dân chơi, đi xe ga , đi đường thì gặp ảnh chở mấy con
nhỏ ôm chặt cứng , tưởng ảnh chơi bời lắm chứ " ...cái
gì...hắn...thấy mình sao....thôi ...bỏ mẹ rồi...
" ...ủa...hùng...nói....cái gì vậy..thấy nó ngoài
đường....hả...ôm ai..."