Phần 83
Về đến căn phòng của mình, căn phòng hôm nay nó không có còn lạnh lẽo
như những ngày trước , chắc là có hình bóng của nhỏ vẫn còn vương đâu
đây, nhớ đến nhỏ tôi lại tự cười một mình, cái má phụng phịu, những
hành động trẻ con, những lúc ghen hờn là những thứ mà khiến tôi dù mới
xa em 10 phút trước mà cứ ngỡ như rằng 10 năm đả lặng lẽ qua, tôi ngả
người xuống giường '' cạch '' cái quạt máy từ từ quay nhè nhẹ, âm thanh
ro ro quen thuộc cứ vang lên nhè
nhẹ............................................. ......
Gió thổi mênh manh khắp cánh đồng từng giọt sương động lại trên đất và
hoà theo gió bay đi, nắng của buổi sớm mai nhẹ nhàng truyền qua khắp
nơi....................................
- Cuối cùng chồng củng người yêu mới rồi hé - người con gái nói
Hắn ta đứng nhìn người đó, chợt hắn vượt qua những bụi lao xậy kia nhào
đến xiết chặt lấy người đó, nước mắt hắn tuông trào ra như mưa.
- Ngân anh nhớ em lắm ngân à
Người con gái nhẹ nhàng đưa tay vuốt từng sợi tóc của hắn, hai đôi mắt
chạm vào nhau một cái hôn dịu êm nồng nàng và thật sâu lắng.
- em cũng nhớ anh nữa - cô gái khẽ cười
Cái nụ cười ấm áp này đả lâu hắn chưa được gặp, hắn nhớ, nhớ nhiều lắm
gương mặt trẻ con, đôi môi mềm mai, giọng nói dịu êm, đôi tay hay nếu
chặt lấy hắn. Hắn xiết chặt cô gái vào lòng mình, chợt cô gái đẩy nhẹ
hắn ra , hắn đứng ngơ ngát nhìn, từng giọt lệ đả khô động lại tim hắn
như vỡ ra hàng trăm mãnh trước cái hành động đó
- Người anh nên ôm lúc này đang ở đằng kia kìa - cô gái chỉ tay về
hướng đầy hoa rực rỡ.
Một người con gái đang nô đùa trên đó, gương mặt ngây thơ thánh thiện,
cái má phụng phịu mỗi khi hờn dỗi và rất hay ghen người con gái mà tôi
vừa yêu hôm qua đang đứng đó, một nụ cười nhẹ nhàng trong ánh nắng ban
mai dịu êm, một cái nhìn đầy âu ếm dành cho tôi. Đó là nhỏ người con
gái cần tôi che chỡ cho đến cuối con đường đầy bùn đất
- đi đi anh, cuối cùng anh cũng tìm được người con gái mình cần phải
bảo vệ rồi đó - người đó nói
- nhưng anh yêu em mà , sao anh có thể........... - hắn lắp bắp
Người đó đặt ngón tay lên miệng hắn để cho hắn không nói thêm được nữa
- đừng dối lòng nữa anh à, lại đó đi, đó mới chính là người anh yêu đó,
đừng quên em, cho em một vị trí nhỏ trong tim anh nhaz -
Nói rồi cô gái ấy tan theo ánh nắng, hắn vẫn đứng ngơ ngác nhìn theo dư
ảnh của người đó, hắn chợt cười nhẹ trong nước mắt, hắn chạy lại vượt
qua thảm cỏ xanh mượt ôm chầm lấy
nhỏ............................................. .
Bốp............nguyên cái đồng hồ rơi xuống đầu tôi , tôi đau điếng bật
dậy mẹ cái đồng hồ điên khùng này làm đau gần chết, hôm nay thứ 7 là
ngày cuối cùng của tuần nên tôi nhanh chân vệ sinh người với lại phải
qua rướt nhỏ nữa. Không ngĩ ngợi gi thêm tôi xông ra cữa vệ sinh người.
Xong xuôi tôi cho mấy cuốn tập vô cặp rồi dẫn chiếc xe của nhõ ra khỏi
phòng, tôi chạy như bay vượt qua cả xe gắn máy, mấy người đang chạy đều
nhìn tôi há hốc cả ra không thốt thành lời. Nếu mà đến trể chắc nhỏ đập
tôi tơi bời quá vượt mấy cây đèn đỏ cuối cùng cũng đến nhà nhỏ, ặc nhỏ
đâu rồi trời không lẽ đi đâu rồi tôi đứng ngớ người ra thở dài, đứng
khoãng 5 phút thì vẫn chưa thấy nhỏ đâu tôi buồn thiu thỉu định xách xe
đi về thì bịch.......một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai tôi.(
Truyện
Từ:
Thehe9x.Mobi)
- đi đâu đó thằng kia - một âm thanh đặc trưng của người hà nội vang lên
Tôi vui mừng quay lại cái giọng này không ai khác chính là con nhỏ quỹ
này, nhỏ đun đưa trong cái bộ đồ thể dục, tay thì sách 2 ổ bánh mì trên
tay tòn ten
- nãy giờ đi đâu vậy trời - tôi càm ràm
- yk mua bánh mì chứ âu - nhỏ đáp
- sau không đứng đây, qua mà không thấy đâu lo gần chết - tôi cốc đầu
nhỏ
- hìhì xin lỗi mà đền nà
Nhỏ đưa cái ổ bánh mì cho tôi cười khì, tôi vẫn chưa hết giận tôi chỉ
tay lên miệng ra hiệu cho nhỏ. Gương mặt nhỏ ửng đỏ lên, hai chân đa đá
vào nhau
- nhưng ở đây nhiều người quá - nhỏ lấp bấp
- bây giờ có làm không - tôi ngiêm giọng
Nhỏ đứng một lúc rồi bất chợt nhón người lên hun vô môi tôi một cái
chụt.........ặc nhỏ làm gì vậy trời
- rồi đó, đủ chưa - nhỏ như vừa làm việc gì xấu vậy
- tự dưng hun vậy trời, không thấy người ta nhìn hã - tôi nói
- kêu tui hun rồi đổ thừa hã hã - nhỏ đấm cái bịt vô hông tôi
- a.....ai nói, kêu đút tui ăn mà - tôi đáp
Gương mặt nhỏ sượng ngắt nhìn buồn cười không tả nói, vậy là nhỏ hiểu
nhầm ý tôi kêu đút bánh mì ăn mà lại hiểu rằng hun môi. Thôi kệ hiểu
lầm như vậy cũng lời mà có hại gì đâu mà là hè hè.
- đi học không mà đứng hoài vậy
Tôi đâm xuyên ngang cái gương mặt đang sượn của nhỏ, nhỏ bẽn lẽn ra
phía sau ngồi , một tay ôm chặt lấy tôi còn tay còn lại cằm bánh mì ăn.
Hai đứa vừa đạp vừa ăn, vụn bánh mì rơi trắng trên cái quần thể dục làm
tôi như thằng ở dơ vậy, hai đứa ôm chặt nhau một lúc lâu thì cuối cùng
cũng đến trường, tôi cất xe vào lớp rồi vỗ bèm bẹt dô quần, bột bánh mì
rơi vươn vãi trên đất, nhỏ nhìn tôi rồi lại phũi tiếp
- lớn cái đầu rồi mà ăn dính tùm lum à - nhỏ vỗ cái bốp vô đùi tôi
tôi vẫn không nói tiếng nào ngoài la lên khi nhỏ bấu nhéo, nhỏ đan tay
hai đứa vào nhau bước chậm rãi, từng chiếc áo trắng muốt phấp phới
trong gió, ái chà chà áo gì mà mỏng thế không biết, không biết là do
tôi tinh mắt hay là áo tụi nó mõng nữa. Tôi nhìn trân trân vô hai cặp
bửơi căng mọng đang biểu diễn qua lớp áo mõng tanh kia thì như có một
luồng điện chạy dọc từ hông lên tới tận ốc
- nhìn gì hã - nhỏ ngắt tôi
- co...có.....nhìn đâu - tôi rên rĩ trong đau đớn.
Đưa nhỏ vào phòng rồi trở lại lớp một gương mặt tìu tị xác xơ đang
trước mắt tôi, là nhỏ Quyên hai mắt nhỏ thâm quần và sưng lên chắc là
do khóc suốt đêm nên thành ra như vậy. Ring....rin...g......tiếng điện
thoại run lên trong túi quần, tôi bắt máy và ra ngoài hành lang nge
- alo - tôi nói
- mày hả Nhóc anh quy nè, trưa qua nhà anh nhậu nge, anh mới trúng số
nè nhóc - anh nói
- dạ để trưa em qua................
Tôi bước vô lớp ngồi xuống cạnh nhỏ, nhỏ nhìn tôi một chút rồi úp mặt
xuống bàn không nói thêm gì cả...................tùng....tùng....tùng.
Thế là một buổi học qua đi tôi lấy xe đưa nhỏ về, suốt dọc đường về tôi
và nhỏ cứ bấu chặt lấy nhau, nhỏ mở toang cánh cữa ra tôi theo sao nhỏ
dắt xe vào trong.............................
- qua nhà ông quy không - tôi hỏi
- yk chứ ảnh mới điền hùi nãy nà - nhỏ cười mĩm
- ừm zị thì đi
Nhà nhỏ cách nhà Ông quy có 2 căn nên chừng 2 phút là tới rồi, phía bên
ngoài khoãng chừng 5 6 chiếc xe gì đó, trúng số mà sao mời ít thế nhỉ
tôi thắc mắc. Bước vô trong thì mấy thằng đệ của ổng đả lên mâm nói
chuyền tào lao rồi
- vô lẹ mày - ổng nói
- dạ đợi chút
Vừa định đi thì nhỏ giựt tôi lại nói nhỏ
- có uống thì chút thui nhaz, uống xĩn bỏ ngoài sân luôn đó - nhỏ dặn
dò tôi
Tôi gật đầu cười khì rồi cùng nhỏ bước vào, tôi ngồi bẹp xuống đất phía
bên là 5 6 thùng bia định giết người hã ông nội tôi ngĩ thầm
- thôi yk vô trong chơi với Quyên à - nhỏ nói
- ừ em zô coi nó dùm anh đi, hôm qua tự dưng về nhà rồi khóc suốt đêm
đó - ổng nói
Nhỏ lon ton chạy lên lầu bỏ mặc tôi với cái đám cô hồn các đảng này
chắc hôm nay khỏi về luôn rồi má ơi. Chợt thêm một bóng người từ ngoài
cổng đi vào, vừa nhìn thì tôi đả nhận ra ngay là cái thằng cặp kè với
nhỏ Quyên hôm trước, mẹ cái thằng *** này sao ở đây vậy trời
- nói cho anh em nge luôn, đây là thằng em họ của tao - ổng nói
À thì ra là em họ, mà địt mẹ sao nhìn cái thằng này nó ái ái sao đó,
cái đéo thằng này ngồi cạnh tôi luôn bỏ mẹ rồi , ông huy rồi tới tôi,
rồi tới cái thằng này chết con mẹ nó rồi. bổng ông huy ghé sát vô tai
tôi vừa cười vừa nói
- thằng này là bê đê đó, nó nói thích chú em đó...............- cái ***
gì vậy trời