Phần
24
Em loạng choạng mò về phòng rồi nằm vật ra vì say xe và mệt, đáng đời!
giá ở nhà đi...ăn kem với tôi có phải giờ không khổ sở như thế kia
không?
Tôi le te chạy đi lấy cái khăn dấp ướt mang vào cho em, em nằm co ro
chả buồn động đậy, ụp cái khăn uớt lên mặt làm em bắn người tôi mặc kệ,
cứ thế lau mặt cho em. Lạ ghê! khăn mát mà sao lau lên mặt lại làm mặt
em đỏ rực lên ấy nhỉ!
Nhóm chơi chứng khoán do tôi và em làm chủ có 5 người dạo này “ăn lên
làm ra” phết, hơn 8 tháng đầu tư luớt sóng liên tục vào các hạng mục
hot làm sinh lời với tốc độ chóng mặt, cứ hôm trước set lệnh mua vào
thì 3 hôm sau set lệnh bán kiểu gì cũng lãi to. Tổng vốn riêng ban đầu
của chúng tôi (vay của bu tôi- may bà cụ cũng “máu’) chỉ khoảng hơn 500
triệu qua đầu tư lướt giờ nó đẻ ra hơn 4 tỷ, Lúc đầu em chỉ lăng xăng
giúp tôi các công việc lặt vặt, qua 2 tháng sau tôi giao hẳn mảng
V-Coin và OTC cho em, bản thân tôi chỉ tập trung quản lý chung và đầu
tư mảng Blue –Chip, vậy mà tốc độ sinh lời bên em chẳng kém gì tôi.
Nhiều khi tôi đùa em là một tài năng ẩn dưới bèo mới được... khai quật!
Tôi và em đã mất mấy ngày cãi cọ nhau về chuyện nên đánh gấp thếp vào
thị trường hay nên rút ra vì kế hoạch ban đầu đã vượt định mức, bản
chất tôi thích phiêu lưu mà thị trường vẫn đang trong tốc độ tăng
trưởng nhảy vọt lên muốn đổ tất vào đánh úp tay. Em dữ tợn như con...hổ
cái kiên quyết bảo vệ kế hoạch ban đầu là đạt được lãi định mức thì dứt
khoát rút vốn đổ sang thị trường bất động sản giờ này đang bị đóng băng
nên thời điểm đầu tư không có gì thích hợp hơn lúc này. Trước sự “dữ
tợn” của em tôi đành chịu thua, rút 2,5 tỷ đầu tư sang bất động sản;
Rút 600 triệu sang đầu từ mở 2 quán cafe (tất nhiên có bán cả ...kem),
phần còn lại em để cho tôi lướt tiếp.
Lý thuyết của em là cái gì nhìn thấy sờ thấy thì mới yên tâm, chứ mấy
cái tờ giấy ghi nhận vốn ảo nó chết khi nào không hay. Lý thuyết của em
hoàn toàn đúng, 3 tháng sau thị trường chứng khoán sụp đánh ầm, nhà nhà
ngồi khóc, người người đứng đường. Gần 1 tỷ để lại quay vòng trước khi
thị trường die nó đẻ ra được hơn 2 tỷ giờ cũng thành bong bóng xà phòng
bán tháo may gỡ được chừng 3 trăm, tôi ngẩn ngơ tới mấy hôm, 1 thằng
nứt mắt ranh như tôi giờ tự dưng mất toi hơn 2 tỷ còn gì đau bằng, nếu
không có em bên cạnh an ủi tôi chắc tôi lăn ra ốm mất! Thôi, quay về
với cái gì mình có trong tay thôi “ta” ơi...
Nhớ tới chuyện hôm đi ký hợp đồng mua bán nhà 2 đứa tôi gặp một chuyện
không biết nên cười hay nên khóc. Lúc ngồi chờ làm hợp đồng, bà nhân
viên cứ nắc nỏm khen mãi 2 vợ chồng trẻ mà đã có điều kiện mua nhà làm
tôi với em ngượng chín cả người - tất nhiên người khoai khoái trong
bụng là tôi, nhưng đến đoạn bà ấy bắt điền tên em vào cái dòng “...và
họ tên vợ là:.......” trên bản hợp đồng thì em kiếm cớ chạy tọt ra
ngoài, tôi phải giải thích mãi bà ấy mới hiểu, nhưng vẫn cố vớt vát
“thì đằng nào cô cậu chả cưới...” Bó tay toàn tập! Bà này vô duyên
nhưng...ta thích...he he.
Mất gần 1 tháng chúng tôi mới ổn định được việc sắp xếp đầu tư sang bất
động sản và cửa hàng, tôi không cho em trực tiếp làm, thuê 2 quản lý,
hàng tháng theo hạch toán lỗ lãi để điều chỉnh kinh doanh. Việc chính
của em bây giờ là chuẩn bị nhập học chứ không phải là mấy thứ kia,
nhưng dù sao nó cũng chiếm thêm một ít vào quỹ thời gian của chúng
tôi.
Hai tuần một lần chúng tôi dành ít nhất 1 ngày để không nghĩ đến chuyện
cửa hàng hay học hành gì cả, chỉ để tự do rong chơi hoặc tha nhau đi
lang thang đâu đó cho khuây khoả, một mặt tôi muốn có những phút giây
thật vui vẻ ở bên em vì tôi biết, thời gian đẹp đẽ này rồi sẽ chẳng
được bao lâu nữa, hồ sơ xin học bổng của tôi đã có phúc đáp, nhanh thì
6-7 tháng, chậm thì 1 năm nữa tôi sẽ đi. Tôi không nói điều này ra với
em, tôi sợ em sẽ buồn - không biết là tôi nghĩ có đúng hay không, hay
tôi đang tự ngộ nhận?!(
Truyện sex
từ:
Thehe9x.mobi)
Cái này có được gọi là “đơn phương” không nhỉ! Tôi giống như con thò
lò, cứ ngập ngà ngập ngừng ra vào miệng hang, muốn nói ra nhưng lại sợ
nhỡ đâu nói ra em hiểu sai hoặc gây tổn thương cho em nên tôi không
dám, hoặc chưa dám. Trong tình yêu nhiều khi đi kèm với yêu là thương,
tôi cũng thế thôi! Em vốn thiệt thòi từ nhỏ về mọi phương diện nên mọi
chuyện có thể dẫn đến thương tổn cho em, tôi không dám . Nhưng tôi rất
sợ mất em, tôi như con kiến leo cành đa là như vậy đó.