Phần 56
Không thiếu thốn vật chất. Hắn luôn sung túc, so với chúng
bạn hắn không bao giờ thiếu tiền. Bạn bè hết tiền thường tìm đến hắn và
hắn luôn là địa chỉ tin cậy để chúng bạn khi cần vay tiền. Hắn sống
tiết kiệm, bố mẹ người thân quý hắn lại cho hắn nhiều tiền. Hắn có thể
nói trong mắt bạn bè là một thần tượng. Có tiền nhưng không chơi bời.
Nhưng trong sâu thẳm của hắn là một con người cô đơn, đau khổ. Việc hắn
sống một mình càng làm hắn cảm thấy cô đơn hơn. Chị đi lấy chồng hắn
sống chỉ là tồn tại. Khi nỗi đau tưởng như được khoả lấp thì một cái
nhìn đầy nước mắt của chị lại làm hắn đau nhói trở lại. Hơn một năm dài
hắn sống cô đơn và khóc thầm. Mỗi khi về nhà trong căn phòng trống trải
hắn lại khóc thầm. Hắn không còn nhớ hắn đã khóc bao lần. Nếu như nỗi
đau có thể được tâm sự và sẻ chia thì hắn có lẽ sẽ quên nhanh chóng.
Nhưng hắn không thể sẻ chia, không thể nói với ai. Hắn sống với hai con
người khác hẳn. Ban ngày bề ngoài là một con người phong trần lặng lẽ,
kiệm lời nhưng cũng không phải là tách rời bạn bè. Hắn vẫn tham gia với
bạn bè thể thao, điện tử. Nhưng đêm về lại là một con người khác đầy
tâm tư và có thể khóc bất cứ lúc nào.
Từ khi có cô, cô như một làn nước tươi mát, một mùa xuân đối với hắn.
Hắn như một cây sơn tuế bao năm tưởng như đã chết thì nay bỗng bật cành
lá xanh tươi. Hắn sống lại và hắn đã sống lại thực sự nhờ tình yêu của
cô. Cô là sinh viên, hắn cũng là sinh viên. Cả hai đang sống trong thời
gian đẹp nhất của đời người. Việc thay đổi cảm xúc khi hắn gặp một
người con gái mà hắn có ấn tượng rồi sau đó thì tình yêu nó tự đến lúc
nào không hay, chỉ biết rằng ngọn gió tình yêu đến rất tự nhiên và mang
theo những điều bất ngờ mà chỉ có hắn và cô mới có thể cảm nhận hết
được. Hắn trở thành một xe ôm tình nguyện của cô. Sáng hắn đi học,
chiều hắn đón cô đi học trên thư viện, chiều học tiếng Anh, tối đi
chơi. Cô và hắn quyện nhau như một đôi sam. Hai bạn cùng phòng với cô
đến ghen tị với tình yêu của cô và hắn.
- Hai người này suốt ngày cứ gắn chặt với nhau nhỉ. Linh nói.
- Kệ chúng tôi, ghen à. Cô cự nự lại.
- Thôi Linh ơi nói làm gì với bọn họ. Nàng bao năm phòng không chàng
thì cùng lực lượng nên khi gặp nhau phải yêu gấp mà. Mấy tháng nữa là
đánh nhau cho mà xem. Nguyệt tham gia vào.
- Đúng thế yêu nhau lắm thể nào cũng cắn nhau đau mà xem. Linh còn chua
ngoa hơn.
- Chúng mày cứ lo thân chúng mày đi kệ bọn tao. Anh nhỉ.
Hắn chỉ cười không nói. Hắn gật đầu đồng cảm với cô. Còn hai cô bạn chỉ
biết lè lưỡi vì có trêu hắn cũng bằng thừa.
- Anh Q ít nói thế. Chắc đi chơi bị con Thuỷ nó bắt nạt suốt. Thương
cho đời anh Q gặp phải con chanh chua như cái Thuỷ.
- Anh ít nói, Thuỷ nói nhiều hơn anh thì bọn anh mới hợp nhau. Chứ anh
cũng nói nhiều thì bọn anh thành cãi nhau à. Bây giờ hắn mới nói.
- Anh nói rất đúng. Hai đứa nó suốt ngày cãi nhau với người yêu chứ đâu
như chúng mình nhỉ.
Hai cô nàng đành chịu. Biết không thể trêu được hắn và cô.
- Thôi hai ông bà đưa nhau đi đâu đi. Không tranh luận với hai ông bà
nữa.
Hắn và cô cười đắc thắng chào hai cô bạn đi học. Thực ra hắn và cô
không phải không có lúc giận dỗi nhau. Nhưng ít thôi. Thỉnh thoảng hắn
đến đón cô muộn làm cô chờ cô dỗi. Nhưng chỉ một câu nói đùa của hắn là
cô lại cười ngay đi được. Cô là thế có giận ai bao giờ lâu đâu. Khi cô
giận hắn hắn biết ngay. Mặt thì bí sị, chân dậm mạnh. Nhưng sau một
thời gian yêu nhau hắn biết tính cô chỉ cần chút thành thật, một chút
dí dỏm là cô hết giận ngay lại ôm hắn xiết chặt.
Tình yêu ở thời sinh viên thường là tình cảm đầu tiên nảy sinh trong
quá trình học tập, gặp gỡ, giao lưu, ít nhiều mang tính chất trong
sáng, thuần khiết và mơ mộng. Nhiều người khi trưởng thành đã xếp nó
vào một kỷ niệm đẹp trong thời tuổi trẻ vì đây tuy chưa phải là tình
yêu đôi lứa thật sự mà nó còn mang nhiều cảm tính do chưa có đủ lý trí
để kiểm soát và định hướng trong tình yêu để đi đến hôn nhân nhưng tình
yêu thời sinh viên vẫn thuộc loại tình cảm mạnh mẽ nhất giữa hai giới
và ít nhiều nó chi phối đến đời sống tâm tư và hoạt động của mỗi người.
Hắn và cô cũng không nằm ngoài quy luật đó. Một tình yêu mạnh mẽ dành
cho nhau. Nhưng ở cô và hắn là động lực giúp nhau tiến lên. Từ ngày cô
yêu hắn cô bị nhiễm ở hắn những thói quen tốt là chăm học. Còn hắn thì
tìm thấy ở cô nguồn cổ vũ động viên, nơi chia sẻ tâm sự và hắn cảm thấy
cộc sống có ý nghĩa hơn rất nhiều mỗi khi nghĩ về cô nghĩ về tương lai
hai đứa.
Sau gần hai tháng yêu nhau. Hắn trao cho cô một bộ chìa khoá nhà bởi
nhiều hôm cô không về nhà, sau giờ tan học cô đến thẳng nhà hắn. Hắn
chưa về cô phải ở ngoài nhà đợi hắn. Ban đầu cô ngại không cầm nhưng
hắn thuyết phục và cô cũng nhận. Nhưng cô rất giữ ý. Cô chỉ đến nhà khi
cô cần dùng máy tính của hắn. Đặc biệt hắn với cô hẹn nhau cứ trưa thứ
7 hàng tuần cô đến ăn cơm với hắn. Thông thường chiều thứ 7 là cô và
hắn đi chơi với nhau chứ không đi học còn tối thì đi uống café hoặc xem
phim. Xem phim thì nhiều hơn bởi nó ít tốn kém hơn và hay hơn. Cô và
hắn đều thích xem phim. Ngày xưa khi xem phim Fansland - Lý Thường Kiệt
nếu là sinh viên còn được giảm giá nên nếu có bộ phim nào mới thì hắn
và cô đi xem ngay. Nghĩ lại ngày đó sao mà vô tư không lo toan đến thế.
Bây giờ thì hầu như không có thời gian để thưởng thức nữa rồi. Cuộc
sống với bao lo toan bộn bề đã làm cho người ta mất hết những thú vui,
ngồi đây đang viết những dòng này hắn sao thấy nhớ những ngày xưa thế.
Những ngày yêu nhau không vụ lợi, những ngày tình yêu trong sáng ngây
thơ đã qua. Có lẽ rằng đó là những ngày được sống trong thanh thản và
yên bình nhất của cuộc đời.
Hôm nay cũng là thứ 7, sau bữa trưa cô và hắn lại rủ nhau đi chơi. Bình
thường hắn và cô thường hay đi Bách Thảo, Hồ Tây hoặc bãi tre sông
Hồng. Hôm nay cô và hắn đi chơi ở bãi tre. Ngày xưa bãi tre còn hoang
vu chỉ có mấy bà bán nước và các đôi yêu nhau ra đây. Mỗi đôi yêu nhau
ra đó thì thuê của mấy bà bán nước một cái chiếu, mua mấy gói bim bim,
sấu hoặc mang theo ô mai. Một cốc nước trà đá thế là ngồi ôm nhau tâm
tình cả chiều mới về. Ở bãi tre khác với những chỗ khác là sự yên tĩnh
tuyệt đối, mỗi đôi một góc tha hồ tâm sự mà không bị ai quấy rầy. Cô và
hắn rất thích ra đây. Hôm nay là ngày đầu đông, trời nắng nhẹ se se
lạnh. Cô ngồi nép chặt trong lòng hắn và im lặng nhìn ra xa xăm. Ngoài
xa là bãi giữa sông Hồng với ngô mọc xanh mướt thỉnh thoảng rung động
bởi một cơn gió thổi qua. Những con thuyền nan lặng lẽ đi qua trước mặt
và thỉnh thoảng những chiếc xà lan đầy cát ì ì đi qua phá tan không
gian yên tĩnh. Ở đây không chỉ có cô và hắn mà còn nhiều đôi uyên ương
khác. Tất cả đều rù rì nói chuyện đôi lúc có tiếng cười khúc khích
nhưng nhanh chóng lặng im. Có lẽ là một nụ hôn nào đó làm cho tắt tiếng
cười. Hắn xiết chặt cô vào lòng và đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn.
Không gian này làm cho lòng hắn dậy sóng. Hắn hôn dần xuống cổ cô và
bàn tay hắn lùa vào lưng cô chạm vào da thịt của cô. Đây là lần đầu
tiên hắn đi vượt quá giới hạn. Cô run lẩy bẩy trong tay hắn. Mắt nhắm
nghiền run và rất run. Tay hắn tham lam trườn vào bụng cô rồi từ từ
dịch lên, dịch lên. Đích đến của nó là cặp núi đôi của cô. Xoa nhẹ, xoa
nhẹ hắn làm cho cô càng run hơn. Đây là lần đầu tiên có một bàn tay
người con trai chạm vào khu vực nhạy cảm của cô. Khi bàn tay tham lam
của hắn định kéo tụt hàng rào chắn cuối cùng là chiếc áo lót để xâm
phạm vùng cấm thì tay cô giữ chặt lại. Hắn vẫn hôn cô còn cô càng run
hơn nữa. Vẫn nhắm mắt cô nói trong thoảng thốt.(
Truyện sex
từ:
Thehe9x.Mobi)
- Anh ơi, đừng anh ơi, em sợ.
Hắn bừng tỉnh và dừng ngay lại. Hắn ôm cô vào lòng.
- Cho anh xin lỗi, anh không kiềm chế được mình.
Cô nói như gió thoảng, đầu lắc lắc.
- Em sợ lắm, anh nhớ giữ dìn cho em nhé.
- Ừ anh xin lỗi.
Cô lại lắc đầu và nép chặt vào ngực hắn.
- Anh yêu em, em đừng sợ.
Cô chỉ gật đầu mắt vẫn nhắm chặt không nói.
- Vừa rồi anh cảm xúc quá làm anh sợ em đừng giận anh nhe.
- Ừ…
- Anh yêu em đừng giận nhe.
- Ừ …
Hắn hôn lên trán cô một nụ hôn dài và lại xiết chặt cô vào lòng. Lúc
này hắn yêu cô lắm. Với cô đây là lần đầu tiên va chạm người con trai.
Cô không hiểu sao, với hắn cô thích ngay từ lần nhìn thấy hắn đầu tiên.
Cô cảm thấy rất tin tưởng hắn. Bề ngoài cô khá mạnh dạn nhưng thực ra
không phải thế. Cô cũng rất yếu đuối như bao cô gái khác. Khi ở hoàn
cảnh này cô thực sự run. Cô không phải sợ hắn mà cô sợ bản thân cô
không kiềm chế được thì cô và hắn sẽ vượt qua giới hạn mất. Với hắn
cũng thế, hoàn cảnh đó làm hắn mất kiểm soát chứ thực sự hắn yêu cô
trong sáng không dục vọng.
Cô và hắn không biết ôm nhau im lặng trong bao lâu. Chỉ tận khi thấy
một số cặp uyên ương khác lao xao đứng dậy đi về thì mới tách nhau ra.
Vừa nhìn thấy hắn má cô lại ửng hồng. Cô lại nép vào ngực hắn tay đám
nhẹ vai hắn.
- Anh hư .. anh hư
- Anh xin lõi rồi mà, lần sau không giám nữa đâu.
- Liều thế, người ta không giữ thì không biết thế nào.
- Lúc đó có biết gì đâu. Lần sau anh còn thế cứ cấu anh một cái thật
đau cho chừa.
- Biết lỗi là được rồi em không đánh anh của em đâu.
- Ừ anh cảm ơn, hình như trời lạnh hơn thì phải.
- Hình như thế, mình về đi.
- Đi về đi, về phủ ăn bún ốc tối nay không nấu cơm nữa nhé.
- Vâng, tuỳ anh yêu.
- Ăn xong lên Kim Mã uống café ca nhạc cho ấm em nhỉ.
- Vâng hôm nay nhiều tiền thế.
- Mới có học bổng.
- Thảo nào mình đi về đi.
Thế là cô và hắn đứng dậy ra về. Qua những buổi đi tâm sự thế này cô và
hắn càng hiểu và yêu nhau nhiều hơn. Cô tâm sự cho hắn tất cả, từ gia
đình đặc biệt là mẹ. Rồi cô kể cho hắn về thời học cấp 3 về các chàng
trai theo đuổi cô, về lớp học đại học. Hắn cũng vậy, tuy nhiên hắn
không đề cập đến việc của chị. Cũng đôi lần cô thắc mắc về mối tình đầu
của hắn nhưng thấy hắn không thích và hơi xúc động nên cô thôi và không
bao giờ đề cập đến việc này nữa. Tối hôm đó sau khi đưa cô về nhà, hắn
lại viết nhật ký. Nhưng hắn chỉ viết một dòng “Từ bây giờ không bao giờ
được làm thế nữa không mất nàng giờ Q ơi”.