Phần
13
Đưa nhỏ về nhà sau sự kiện tỏ tình, hắn mới chợt nhớ ra lời hẹn với má
hắn khi nãy, nhìn đồng hồ hắn hốt hoảng vì hắn đã đi hơn 2 tiếng đồng
hồ…rồ ga phòng thật nhanh về nhà hi vọng má hắn không giận đến mức
không cứu vãn được, trong đầu hắn suy nghĩ ra khá nhiều trò để giải
thích với bà vì sự chậm trễ…
Ba hắn từ trong nhà bước ra khi vừa thấy bóng hắn xuất hiện, giọng ông
nhỏ nhẹ như thế giới vẫn chưa dậy sóng
_ Con sang nhà bà Năm đón má đi Hoàng
Mặt hắn dãn ra, thở phù nhẹ nhỏm
_ Dạ, con đi ngay
Trên đường đi, hắn phần nào yên tâm vì hắn hiểu tính bà, có người lạ dù
bà có giận đến mấy cũng tuyệt đối không tỏ thái độ với hắn, tranh thủ
cơ hội hắn làm lành với bà ngay nhà bà Năm là quá đẹp…hắn tự nhủ, không
ngờ hôm nay số mình lại may mắn đến vậy, suốt đoạn đường đi hắn thấy
tâm trạng vui mừng man dại…nhưng bỗng nhiên, một vật thể đáng ghét xuất
hiện ngay trước mặt làm hắn bất ngờ
Nhìn nhỏ Thương đứng trồng ngồng trước cửa nhà bà Năm, mặt vênh váo khi
vừa nhìn thấy hắn, hắn chợt tắt lịm nụ cười, cảm giác không vui trở lại
vì chợt nhớ ra nhỏ này từng gọi mình là hai lúa đây mà, éo biết sao nhỏ
này lại có mặt ở đây, éo biết chút nữa đây lại có rắc rối gì với nhỏ
này hay không, hắn nghĩ…nhưng chỉ nghĩ, rồi bước thật nhanh qua mặt
nhỏ, được hai bước chân tiếng nhỏ đanh đá vang lên chặn đứng được đi
của hắn như hôm trước
_ Con trai gì không biết, thấy tui đứng chình ình ra đây cũng không
thèm chào một tiếng là sao hà ông kia
Hắn ngơ ngác, quay lại nhìn xung quanh, rồi nhìn nhỏ, sau đó là chỉ tay
vào mặt mình hỏi nhỏ
_ Đang nói tui đó hả bà chằn kia
Nhỏ quay phắt lại, nhìn chăm chăm vào hắn, tỏ thái độ bực tức
_ Tui dễ thương vầy mà ông dám nói tui bà chằn hả, ông đúng là đồ hai
lúa, xí…….
Nhỏ xí một tiếng mà hắn muốn dâm chân, đấm tường cho bỏ tức, ước gì nhỏ
này là con trai đéo phải con gái, thì chắc hắn đã xông vào sống chết
với nhỏ vì câu nói vừa rồi mất, giận thì giận, nóng thì cũng có nóng,
nhưng thôi dù gì nhỏ này cũng là một cô nương xinh đẹp, có hơi bà chằn,
hơi dữ tợn nhưng dù gì cũng có nét đáng yêu , sẵn đang vui trong lòng
nên hắn đéo thèm chấp với nhỏ làm gì cho mệt
_ Uh…tui là đồ hai lúa được chưa, một thằng hai lúa quá xá đẹp trai nên
bà cứ canh me tui hoài chứ gì, haha
Hắn chỉ nghĩ sẽ giậm chân, đấm tường nhưng chưa thực hiện, thì nhỏ đã
làm thay hắn rồi, giọng nhỏ chợt trở nên sắc bén, mặt tức giận thấy rõ
mười mươi
_ Ông…đồ hai lúa không biết xấu hổ…ọe…ọe, ông mà đep trai làm tui mắc
ói quá trời quá đất luôn rồi
Hắn đứng vòng hai tay ra phía trước, dựa người vào cột nhà to đùng,
nhìn dáng vẻ giận dữ của nhỏ, cười cười như trêu ngươi, hắn đéo biết
sao lại thích cảm giác lúc đó kinh điển, người ta nói con gái giận là
lúc nhìn nó đẹp kỳ lạ, ngay chính lúc đó hắn mới thật sự cảm thấy câu
nói đó chuẩn không cần chỉnh, nhìn nhỏ đẹp đến thật, bỗng nhiên hắn
buộc miệng
_ Nhìn bà đẹp, càng giận lại càng đẹp, nên sau này tui với bà có gặp
nhau thì cứ thế này thôi nhé, hehe, giờ tui phải vào nhà, không rãnh
đứng tiếp chuyện với bà nữa đâu
Hắn quay đi, không biết đằng sau hắn, nhỏ đang tức hay đang e thẹn,
nhưng hắn không còn nghe thấy âm thanh réo gọi nào từ phía sau nữa, vào
đến bên trong, sắc mặt má hắn bỗng trở nên thay đổi khi vừa thấy sự
xuất hiện của hắn, nhưng bà vẫn điềm tỉnh gọi hắn như thường ngày
_ Con đến rồi đó hả
_ Dạ má
Quay sang hắn cúi chào bà Năm
_ Dạ cháu chào bà
Mặt bà Năm bỗng chốc trở nên vui vẻ lạ thường, gật đầu bà nói
_ Uh, lúc nhỏ hay sang nhà bà chơi, lớn rồi không thấy sang thăm bà gì
cả
Hắn chưa biết trả lời sao, thì nhỏ đã xông vào đến nơi, sà vào lòng bà
Năm kêu một tiếng làm hắn sửng sốt
_ Ngoại, cái anh này lúc nào cũng chọc con hết đó ngoại
Măt hắn đực ra, nhỏ này chơi chiêu khó đỡ thật, cười cười thẹn đến chết
người, hắn không biết nói gì với bao nhiêu người đang có mặt tại đây,
nhỏ này hình như trong đầu nó không khắc chữ mắc cỡ sao ta, giữa bao
nhiêu người mà dám máng vốn chuyện trên trời đéo nghĩ suy gì.
Mọi ánh mắt đỗ dồn về phía hắn, trong đó có má hắn, bà nhìn hắn ra
chiều khó hiểu, sau đó bà mau mắn gở cục rối dùm hắn
_ Hoàng nhà cô chọc gì con vậy, nói đi để cô la nó
Khác với mặt khi tiếp xúc với hắn, nhỏ dịu dàng, từ lời nói đến cử chỉ
như một đứa trẻ thực thụ, hắn rủa thầm…móa nhỏ này, đúng là người hai
mặt mà, vừa từ ngoài cửa bước vào đã biến thành con người khác rồi, làm
gì bây giờ Hoàng, thôi mày tìm cái mo đội lên đầu cho xong trước ánh
mắt của bà Năm, hai bà dì của nhỏ đổ dồn về, hắn chọn im lặng là vàng,
ngồi nhìn nhỏ chăm chăm…nhỏ im lặng phút chốc, rồi đáp lại lời má hắn
_ Dạ con giỡn thôi ạ, hihi
Mặt nhỏ gian tà đéo chịu nổi, vừa dứt câu nhỏ quay qua nhìn hắn khiêu
khích…má hắn trở lại việc chính quay sang nói với hắn bằng giọng dứt
khoát
_Mấy hôm nữa Thương nó về Cần Thơ, con đi cùng với nó, hôm nào thi ba
sẽ lên với con
Hả…hắn hả trong cổ họng chứ không phát ra âm thanh, nhìn má hắn lần nữa
như khẳng định lại có phải câu nói vừa rồi là của bà hay không, hắn hết
nhìn bà, rồi nhìn nhỏ, nhưng cục diện này hắn không được lên tiếng, có
gì thì lát nữa về nhà thắc mắc sau, đó là luật của gia đình hắn từ xưa
đến giờ…hắn rang nín nhịn…dạ một tiếng thật miễn cưỡng, sau đó là màn
chào hỏi kết thúc ra về…
Chở bà đằng sau, dù thắc mắc về nhỏ Thương nhiều mặt, nhưng hắn tuyệt
không dám lên tiếng, vì lỗi của hắn vẫn còn sờ sờ ra đó, giờ hắn mà lên
tiếng là cầm chắc án tử hình, bà vẫn im lặng cho đến khi về nhà, thái
độ của bà hắn không đoán được là hắn sắp gặp phải tai họa gì, xuống xe
bà nói chắc
_ Dẫn xe vào nhà rồi vào phòng má ngay lập tức
Hắn từng bước đi vào, mỗi bước chân cảm giác nặng như trì, vào phòng bà
chỉ vào chiếc ghế trống đối diện, giọng bà lạnh lùng
_ Ngồi xuống đó đi
_ Dạ
Nhìn hắn hồi lâu như nuốt cơn giận vào lòng, bà bắt đầu nói
_ Bây giờ con thấy mình lớn rồi phải không ?
Câu nói của bà thật nhẹ nhàng, nhưng lại khiến thấy mình có lỗi ghê ghớm
_ Dạ không phải đâu má, tại con sang nhà nhỏ bạn, ngồi xem qua mấy đề
thi đại học nên quên mất
Mặt bà điềm tỉnh trở lại, việc học luôn là quan trọng trong mắt bà, nên
hắn chắc là câu nói vừa rồi đã giúp hắn giảm bớt tội 50%
_ Được rồi, nếu là vì lý do đó thì má tạm tha, chuyện lúc nãy má nói ở
nhà bà Năm đã nghe ra chưa
_ Dạ là chuyện nhỏ Thương hả má ?
_ Uh, sau này con thi vào đại học rồi, thì má cũng gủi con ở
đó
Má…hắn hoảng hốt kêu lên như vừa bị rơi vào một nơi nào thật khủng
khiếp, phải mỗi ngày gặp mặt nhỏ đó sao hả trời, mới nói chuyện với nó
mấy câu mà đã muốn ngạt thở, giờ ngày nào cũng phải gặp nó có khi hắn
bị đột tử cũng nên
_ Con không thích ở nhà người lạ đâu, má cho con tự quyết định chuyện
ăn ở của con đi
Má hắn, bà trở nên bất ngờ trước thái độ của hắn, từ xưa đến nay chưa
bao giờ hắn dám cãi lời bà, dù là chuyện nhỏ nhất, vì hắn là thằng con
trai duy nhất trong gia đình, nên hắn thấm nhiện đạo lý phải làm yên
lòng ba má hắn, dù là một sai phạm nhỏ cũng sẽ khiến ba má hắn mất ăn
mất ngủ nhiều ngày…
_ Má không thể để con ra bên ngoài được, chuyện này không có cách giải
quyết khác, cứ vậy mà làm
Bà bước hẳn ra bên ngoài với thái độ dứt khoát, hắn ngồi đực ra đó suy
nghĩ về nhiều mặt của vấn đề, hắn còn đang suy tính sẽ cùng nhỏ Nga đi
thi, hai đứa sẽ thue hai phòng trọ gần nhau để tiện bề giúp đỡ nhau, xa
hơn nữa là hắn muốn sau khi đạu đại học sẽ luôn sát cánh bên nhỏ không
muốn nơi ở có khoảng…giờ ý định má hắn thế này, mọi suy tính của hắn
xem như hoàn toàn phá sản, hắn phải làm sao đây…bùn…thất vọng…đó là cảm
giác duy nhất tồn tại khi ngồi lại trong căn phòng của ba má…cái nơi
hắn thích nhất, vì nó là nơi ba má hay dùng để xử phạt, để khuyên răng
dạy bảo hắn khi hắn phạm sai lầm, nhưng chính căn phòng đó chưa bao giờ
khiến hắn phải buồn vì sự bất công, gia trưởng…như thái độ hôm nay của
má hắn…(
Truyện sex
từ:
Thehe9x.Mobi)