Phần 8
Bây giờ tôi mới thấm thía câu nói mà ông thầy dạy cấp 3 tôi từng
khuyên: “Chó cứ sủa, trắng vẫn sáng, và đoàn người cứ đi”.
Tôi không có ý chửi những lời đàm tiếu dị nghị kia đâu, vì thực sự tôi
cũng nghĩ đó là bình thường, nếu vào hoàn cảnh tôi biết đâu tôi cũng sẽ
nói như thế.Nhưng quan trọng là mình biết bỏ mặc những lời nói đó để
sống, thậm chí sống khỏe. Qua đó, họ cũng đã dạy cho tôi biết thế nào
là Nhẫn…
Còn tôi với em, ngày ngày hai đứa vẫn tối tối rong ruổi trên khắp các
ngõ ngách, phố phường của thành phố bé nhỏ xinh đẹp này. Từ quán cà
phê, kem, bánh, ốc… cho đến những quán nước không có nơi nào mà tôi
không lê la
(
Đôi lúc nghĩ lại mình như là ma xó
). Nhưng
vì tình yêu ta có thể làm tất cả
.
Nói thêm về em một chút, có lẽ các bác đang thắc mắc em giờ đây trông
như thế nào? Thời gian tôi và em yêu nhau, em đã thay đổi đi trông
thấy, tất nhiên là tích cực nhất là vẻ bề ngoài.
Em đã để tóc dài hơn một chút, nói chung nhìn nữ tình, chứ không còn vẻ
tomboy cá tính “bề ngoài” như thủa ban đầu gặp em. (
Truyện Sex từ:
Thehe9x.Mobi)Đến
cơ quan, thay bằng những bộ đồ cá tính là những trang phục công sở, váy
hoặc zip… Đôi lúc là những chiếc áo thun đơn giản và quần Jeans, tôi
hoàn toàn không tác động gì đến sự thay đổi đó.
Những thay đổi như thế đã tô đậm vẻ bề ngoài xinh xắn, đáng yêu của em.
Đôi má hồng, cặp môi đỏ mọng, em cười khá duyên. Nhìn em khá gợi cảm,
đi trên phố lắm lúc tôi cũng khá “Uất ức thần chưởng” vì ghen, bởi
thỉnh thoảng có những cặp mắt hau háu nhìn vào bộ ngực phập phồng sau
chiếc áo mỏng của em.
Tôi đã làm em thay đổi, sự thay đổi lạ kỳ. (Lúc đó tôi chỉ chửi thầm,
mấy thằng dê già, mặc dù tôi cũng chẳng kém chúng nó là bao
)
(Còn ae muốn biết gương mặt em thế nào thì có lẽ tôi cảm thấy em khá
giống với Loan ( Linh Phương)- trong Nhật ký vàng anh cũ. Thế cho các
bác đỡ phải tưởng tượng linh tinh
).
Hôm đó, sau khi vừa tan sở, tôi chở em về.
- Anh, hay bây giờ xuống biển chơi đi
- Hả, bây giờ luôn á em, hay để hôm nào chủ nhật rồi đi đâu thì đi.
- Không! Em thích đi bây giờ.
Em vẫn thế, vẫn đôi chút ương nganh, nói chung là vẫn hơi
ngang
.
- Ừ, thế cũng được, em đúng là cầm tinh con cua rồi.
- Thế mới là ck ngoan của em…
Tiếng cười vui vẻ, pha lẫn với khoái trí và hạnh phúc cũng khiến tôi
cảm thấy sự trẻ con của em.
Xuống tới biển cũng đã khoảng gần 7h, trời đang tối dần, đã có những
ánh điện từ các nhà hàng, các quán nước. Buổi tối biển lung ling, trang
hoàng hôn, ít ra đến lúc này tôi cảm nhận được như thế.
Sống mãi trong thành phố ngột ngạt, đôi lúc hít khí trời kiểu này cũng
làm con người ta khoan khoái, nhất là lại đang đi với người yêu thì
chẳng còn gì sướng bằng (Không tin các bạn thử mà xem
)