Phần 27
một mình nó rong ruổi trên con đường về nhà lòng lâng lâng - cuối cùng
sóng gió qua đi cũng tới khi sóng yên biển lặng - nó suy nghĩ lung tung
không biết ông bà già nó về chưa hay trưa nay lại ở nhà một mình nửa
chứ - đối với nó mà nói thì ở nhà một mình ăn trưa là chuyện bình
thường ở huyện mà nhưng vấn đề của nó là ở nhà một mình nó thường không
biết làm gì chán như con gián
đã vậy nhỏ lại dặn nó đừng có gọi nhỏ giờ không biết làm gì - về tới
nhà đang lúi húi dắt xe vào nhà thì ông già nó về hê hê thế là hôm nay
nó không phải ăn cơm một mình rồi nhá hu ra ^^
" làm gì nhìn tao dữ vậy thằng con " ông già hỏi nó
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
" thì con tưởng trưa nay lại phải gặm bánh mì nữa chứ hên là có ba nên
chắc ăn cơm " nó nói
" mày chiều nay có làm gì không - mà thôi mày lên phòng thay đồ đi tao
dắt mày qua nhà thằng Đại ăn trưa với nhà nó với lại cảm ơn nó cái vụ
chạy phúc khảo cho mày - người ta công bố điểm phúc khảo rồi đó " ông
già nó cứ liến thoáng làm nó choáng thì ra ông già về sớm là có công
chuyện
nó dạ rồi vội lên phòng thay cái quần lửng rồi tròng cái áo sơ mi chạy
xuống - ông già nó cũng sẵn sàng thế là 2 người đèo nhau trên cái xe
bon bon trên đường
" ủa mà sao chú Đại lo hay vậy ba " nó thắc mắc hỏi - vì nó cũng khá
thắc mắc cái chuyện thi cấp 3 nó nghĩ khó lắm mà đằng này mấy ổng nói
có vài câu mà lo xong rồi đúng là thời nào có tiền có quyền cũng sướng
( cứ như cường đô la chẳng hạn
" thì cái lúc phúc khảo người ta chấm thêm cho bài văn mày 0,5 điểm là
được chứ sao - mà mày cũng hên thiếu có 0,25 nên cũng không khó chứ cỡ
1 điểm hoặc 1 điểm rưỡi chắc nó cũng không lo được " ông già nó vừa lái
vừa gật gù bình luận
" lỡ sau này con rớt đại học thì sao ba " nó hỏi thử ông già nó làm sao
" thì tao cho mày ở nhà lượm ve chai " ông già nói với nó làm nó chưng
hửng
" ơ " nó ơ lên một phát không hiểu gì cả mà sau này mới biết vì tỉnh
giáo dục bé lắm chứ không to huống hồ gì mấy ổng khi phúc khảo cứ cháu
ông này cháu ông kia con bà nọ - bảo đảm với các bác chấm lần đầu là
chính xác lắm rồi - còn bác nào mà phúc khảo mà lên điểm thì lo lót
chạy chọt là chính chứ hiếm mới có trường hợp giám khảo chấm
lộn
chạy một hồi cũng tới nhà bác Đại - chẳng biết nên gọi là chú hay bác
vì 2 ông bằng tuổi nhau - gọi chú thì hơi trẻ mà gọi bác thì hơi
già
" con chào chú Đại " nó nhanh nhảu chào ông chú - tính ra thì ông già
nó cũng khá thân với ông này nên 2 ông thường hay qua nhà chơi ăn nhâu
chung
" thằng Ti dạo này cũng lớn rồi heng " chú Đại vừa nói vừa cười khề
khà
" dạ " nó dạ cái lễ phép - qua hồi kí của siro thì chắc mọi người cũng
biết siro không phải thuộc diện đầu gấu hay gì chỉ có cái nóng tính ^^
giờ bớt rùi
" thế mấy ông cứ đứng ngoài đó nói chuyện tới chiều hả ? " vợ của chú
đại phát biểu - nó được biết là vợ của chú đại cũng làm gì ở công an
giao thông thành phố hay sao thì phải nó cũng không nhớ chính xác nhưng
chắc chắn là vợ chú đại làm trong ngành cảnh sát giao thông
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
" dạ con chào cô " nó lại nhanh nhảu chào vợ chú đại - vợ chú Đại mặc
dù là công an nhưng cũng khá xinh - nghe sau này ông già nói không biết
có thực hay không mà ngày xưa ông già nó cũng tính cưa vợ chú đại nhưng
vợ chú đại chê ba nó có tính đào hoa nên cô ấy không chịu làm bạn gái
ấy chứ ^^ ( mong ba tha thứ cho con - siro bất hiếu nghịch tử
" uh - vào nhà đi Ti - " vợ chú đại kêu nó vào nhà - bỗng nó bước vào
sân sao nhìn cái xe đạp kia quen thế nhỉ - mẹ kiếp rõ ràng nó nhìn thấy
cái xe đạp này ở đâu thì phải chắc chắn là gặp ở đâu mà nó không nhớ-
nó cố gắng suy nghĩ mặt nó cứ chảy dài y như con bẹc giê đức ^^
" Dung ơi xuống phụ má dọn cơm " vợ chú Đức kêu đứa con gái xuống dọn
cơm
úi chết mẹ oan gia ngõ hẹp sao cái đất Nha Trang này nó nhỏ thế - nó
cũng ngờ ngợ đoán ra được nhỏ Dung