Tập 2
Cất con xe vào gầm để xe, tôi chỉnh lại áo quần rồi tiến đến cửa hàng
em.
- Em ơiiii
- Dạ, đợi em tí.
Hình như em đang bận nấu cơm, nghe có người gọi em tất tả chạy ra. Vì
đang nấu bếp nên má em đỏ bừng, hồng hồng, những giọt mồ hôi li ti lăn
trên trán, đọng cả trên cặp lông mày dài và mảnh mai của em. Vậy nhưng
đôi mắt thì vẫn đen láy, long lanh, và nụ cười thì vẫn thật tươi và
quyến rũ. Nhìn thấy tôi, chắc em đã nhận ra, và hỏi tôi:
- Anh đi làm về rồi ạ? Anh mua gì?
- Cho anh mấy gói mì tôm.
Em liền cúi xuống nhặt mì cho tôi. Và tất nhiên, với chiếc áo ở nhà có
cái cổ hơi rộng thì việc em cúi xuống nhặt mì quả thực là một khoảnh
khắc thần tiên với những thằng hám gái như tôi. Chỉ chờ em cúi xuống là
cặp mắt hau háu của tôi đã sáng rực lên, nhìn ko chớp mắt vào bộ ngực
trắng muốt và căng tròn của một cô gái mới lớn. Dường như cái áo ngực
là quá nhỏ và đang căng ra hết mình nhằm níu kéo hai bầu vú mơn mởn
tràn trề ấy ở lại vói nó. Khoảnh khắc ấy làm tôi mê man, thằng cu trong
chiếc quần jean cũng cứng nhắc như muốn đòi chui ra xem cùng.
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
Ước gì tôi được thò tay vào trong đó mà khua khoắng, vục mặt vào đó mà
hà hít, ôi…
- Kìa anh, ko nghe thấy em hỏi gì à?
Tôi giật mình…
- Ơi, em hỏi gì?
- Anh lấy mấy gói?
- Bao nhiêu cũng được.
Tôi trả lời một câu hơi ngớ ngẩn, có lẽ vẫn chưa tỉnh hẳn.
- Hihi. Em lấy cho anh 5 gói nhé? Ăn hết thì anh lại xuống đây lấy tiếp.
- Ừ…
Em cho 5 gói mì vào túi và đưa cho tôi. Tôi vẫn tiếc rẻ và chưa đã mắt
nên vẫn cố níu kéo…
- À, thôi, lấy thêm cho anh gói nữa.
Em lại ngoan ngoãn cúi xuống, và tôi thì lại hau háu nhìn vào cái khe
ngực trắng ngần ấy… Thực sự, tôi muốn mua cả trăm gói mì nữa, nhưng với
điều kiện em phải nhặt từng gói một, từng gói một… Nhưng thôi. Cái tiểu
xảo đó ko dùng nhiều được, lộ mất. Em mà phát hiện ra bản chất máu gái
của tôi, rồi đề phòng thì hỏng .
Vừa đưa túi mì cho tôi, em vừa hỏi:
- Anh đi làm về mệt mà lại ăn mì tôm à? Ăn vậy có sợ bị nóng ruột ko?
- Ừm, người ta có bạn gái, có người yêu nấu cơm cho ăn, anh vô duyên
nên chả ai yêu, đành ăn mì tôm vậy. Nóng ruột vì mì tôm làm sao đáng sợ
bằng nóng ruột vì mãi chả tán được ai - tôi vừa nói vừa lấy tiền trả em.
Em nhoẻn miệng cười:
- Anh nói dối, con trai các anh chả tin được, với lại, người như anh,
thiếu gì cô theo.
- Ở đâu? Em biết ở đâu có cô nào theo anh thì chỉ anh với, Đồng Hới anh
cũng tới, Trường Sa anh cũng ra…
- Hi…
Em ko nói gì, chỉ cười tươi sau câu nói đùa của tôi. Tôi lại hỏi thêm:
- Em đang nấu cơm à?
- Dạ vâng ạ
- Cơm em nấu chắc là ngon lắm. Ước gì một lần anh được ăn cơm em nấu.
- Hi, em nấu dở lắm. Chỉ sợ anh ko ăn nổi thôi.
- Anh ko tin, người ta bảo con gái chăm chỉ, khéo léo, ngoan ngoãn thì
sẽ nấu ăn rất ngon. Mà kể cả em có nấu ăn dở thì anh vẫn thích được ăn
cùng em. Người ta bảo quan trọng ko phải là ăn gì, ăn ở đâu mà quan
trọng là ăn với ai thui..
(Truyện
từ Thehe9x.wap.sh)
Em lại cười… Nụ cười thật chết người. Rùi như chợt nhớ ra, em nói:
- Thui, em phải nấu cơm. Lúc khác nói chuyện với anh nhé.
Nói rùi em lại tất tưởi chạy vào với với cái nồi đang cháy bập bùng
trên bếp. Nhìn cái mông tròn lẳn hằn rõ hình chiếc quần lót của em rung
rinh theo từng bước chạy, lại thấy em thật hấp dẫn làm sao, và cái khao
khát được chiếm đoạt em lại càng sôi sục trong tôi. Thôi, hôm nay tiến
thêm một chút thế là được rồi, cũng đã cho em hiểu được là tôi chưa có
người yêu, và tôi quan tâm đến em, thế là đạt mục tiêu. Bước tiếp theo
là phải lên kế hoạch xin được số điện thoại của em. Tôi biết là đoạn
đường phía trước còn dài, còn nhiều gian nan vất vả. Nhưng tôi đã đặt
quyết tâm cao độ rồi. Em ngon lành, trong trắng, tinh khiết như thế,
thật đáng để cho tôi phải đầu tư và săn đón lắm chứ…