Phần 24
Em nhấp nhẹ nhàng trên thân thể tôi, tôi cũng hòa hợp vào bản giao
hưỡng dục vọng cùng em, âm thanh phát ra từ bản giao hưởng này vang
vọng lên trong căn phòng tối tăm này, khẻ ngồi dậy đặt em nằm xuống ,
tôi hôn lên cái cổ trắng ngần của em, tôi lướt trên cái cổ trắng ngần
của em, từ từ môi tôi dịch chuyển xuống 2 cặp bưởi phập phòng theo từng
hơi thở nặng nhọc của em, tôi kê thằng nhỏ vào trong bướm em, đẩy nhẹ
vào, vẻ mặt đau đớn của em hiện lên, máu và nước mắt của em lăn dài
trên thân thể ngọc ngả của em, máu là dòng nước màu hồng trinh trắng
của em đang chảy dài từ 2 vách núi kia, nước mắt là 2 dòng lệ từ khóe
mắt của em, nước mắt của sự đau đớn, và nước mắt của sự hạnh phúc
trăng. Vuốt lấy 2 bờ má đỏ ửng của em, tôi nhón người đẩy mạnh thằng
nhỏ vào sâu trong con bướm ướt át của em bởi dâm thủy và máu của em,
tôi nhấp nhẹ nhàng từ từ càng ngày càng sâu vào trong, từng âm thanh từ
cái miệng nhỏ nhỏ của em phát ra.....ưm....a.....ưm...........tôi ôm
siết chặt lấy em, môi tôi tìm đến môi em, phía dưới tôi đẩy sâu ngập
vào trong bướm em, từng cú nhấp mạnh hơn và nhanh hơn, âm thanh từ khóe
miệng của em đả lớn hơn, đả vang vọng hơn trong khung cảnh tối ôm này.
Một lúc sau, em ngồi dậy đẩy thằng nhỏ của tôi ra bên ngoài, em nhìn
tôi đầy nham hiểm và cái lườm đáng iu, em tựa sát đầu vào tường, ưởn
cái mong trắng của em về phía tôi đầy khiêu khích, tôi bước nhẹ xuống
dường tiếng gần đến em, tôi ôm em từ phía sau, miệng tôi ngặm chặt lấy
vành tai em mà mút, em run người bần bật lên, tay tôi ôm chặt lấy vú em
ấn chặt lấy 2 cái đầu ti hồng của em, tôi mân mê lấy vú em một lúc thì
di chuyển cánh tay từ từ xuống cái bụng phẳng lì của em, và
tới........bướm em, nhẹ nhàng với lấy cái khăn lau sạch, dòng máu màu
đỏ đang chảy từ bướm em xuống cặp đùi dài miên mang của em, tạch lấy 2
mép bưởi của em sang một bên, tay tôi luồn nhè nhẹ vào trong, đẩy nhẹ
ngón tay vào trong, một sự ấm áp đang ôm chặt lấy ngón tay tôi, tôi sóc
nhẹ nhẹ vào trong, phía trên miệng em rên lên những tiếng vô
nghỉa.............a...............ưm........... sướng
quá.............sướng quá.....................rút ngón tay đang ngịch
ngợm của mình ra khỏi cơ thể em, tôi nắm lấy thằng nhỏ đang chỉa vào
lưng em, tôi cúi người xuống, cà cạ đầu thằng nhỏ trước cửa mình của
em, từ từ, chym tôi đả vào được trong được trợ giúp bởi cái thứ nước
nhờn nhợt của em đang chảy ướt hết cả đùi em, em công người lên hứng
chịu từng cú nhấp thô bạo của tôi, âm thanh của dục vong cũng đang phát
ra trong miệng tôi,a.....ưm...........anh sướng quá em. Tôi nắm chặt 2
tay của em ra phía sau, em gập người xuống ưởn mông ra phía sau, tôi
nhấp nhanh hơn và cực kì thô bạo hơn,
phạch...........phạch...........xúc cảm đả lên đỉnh điểm em khẻ rên lên
- em sắp ra........em sắp ra – tiếng nói hòa trong tiếng rên của em
- anh....anh....cũng vậy.
Aaaaaaa..........phụt.......từng đợt tinh trùng hói hả bắn thẳng vào
trong và bướm em, và từ đâu đó trong bướm em củng có một cái thứ gì đó
ướt át đang hòa vào, từng dòng tin đục ngầu của tôi..................đở
em đang đứng rủ rượi lên giường, tôi giờ đây cũng chẳng còn một sức lực
nào để có thể làm gì khác, em nằm trong lòng tôi, em gối đầu trên tay
tôi , tôi cũng chẳng có thể làm gì thêm, nhưng còn một chút sức lực
cuối cùng tôi kéo em xích vào trong lòng mình, ôm chặt em và thiếp
đi............................................... .........
Từng ánh nắng dịu êm của buổi sớm mai gọi thẳng vào căn phòng, ở đâu đó
trên một chiếc giường, có một chàng trai đang ôm siết chặt lấy người
con gái nhỏ nhắn với khuôn mặt ngây thơ vô tội, còn trên khuôn mặt
chàng trai này là một sự, buồn bả, tội lổi và mặt cảm. Cô gái đó nheo
mắt nhìn sang chàng trai đó khẻ mỉm cười, cô nhẹ nhàng rời khỏi cánh
tay của người đó, kéo chiếc chăn lên người đó, cô bước xuống giường đi
thẳng vào nhà tắm, với dáng đi như một đứa nhóc đang vui vẻ vì đả nhận
được một thanh kẹo ngọt, từng giọt nước ấm chạy trên làng da trắng mịn
của cô, dòng nước này sẽ cuốn trôi hết dục vọng của đêm qua, cuốn trôi
hết tội lổi của chàng trai đó, anh ta cảm nhận được tay của mình đả ko
còn chịu một sức nặng nào đó, anh quay sang thì cô ấy đả đi đâu mất
rồi, ngồi dậy hắn ta nhìn xung quanh, đâu đó thính giác của anh ta cho
mình biết đang có tiếng nước róc rách đang phát ra từ cánh cửa ấy, anh
chầm chậm tiến đến cánh của gổ màu nâu sẩm ấy, khẻ đấy cánh cửa ấy sang
một bên, hiện diện trước ánh mắt tội lổi của hắn ta, là những đường
cong tuyệt mỉ trên cái làn da trắn mịnh của một người con gái, cô ấy
giật mình quay lại nhìn cho hắn ta một nụ cười là một cái lườm yêu
- anh thức rồi hả, ra ngoài đi em đang tắm mà – cô ấy đẩy hắn ra
- ừm thức rồi, anh muốn tắm chung với em mà
Hắn ta vội ôm lấy thân hình trần truồng mịn màng của cô ấy, tiếng va
chạm của da thịt vang nhỏ lên.
- thôi mà mắc cở lắm – má cô ấy ửng hồng lên
- hôm qua còn mới “ ấy “ mà – hắn ta phát nhẹ vào mông cô ấy một cái
- hứ, thấy gét quá, ngồi xuống đi để em kì lưng cho – cô ấy cười
- được hk đó, làm sao một hồi mất da lưng của tôi đi à – hắn ta trêu cô
Cô ấy vội kéo hắn ta ngồi xuống cái gế cây nhỏ được đặt trong gốc
phòng, từng dòng nước ấm đang rửa trôi cái tội lổi hắn ta đả gây ra hôm
qua, cô ấy kì cọ trên lưng hắn, một chút sau, dòng nước ấm đả ngừng
chảy, cô ấy và hắn ta bước khỏi phòng và bước xuống nhà, hắn bước ra
sau bếp lục lội trong cai tủ lạnh bự kia, đem ra 2 quả trứng gà làm bửa
ăn sáng cho hắn và cho cô ấy, hắn vốn có tay ngề trong việc làm bếp với
chả lại bửa sáng này khá đơn giản nên hắn loay hoay một lúc thì trên
tay hắn là 2 đỉa thức ăn sáng đang tỏa hương thơm ngi ngút trong ko
gian, thấy hắn bước ra cô ấy reo lên
- chà chà, chồng tui cũg biết nấu ăn nữa cơ à - cô cười khì
Hắn đặt dỉa ốp la nóng hổi truớc mặt cô khẻ cười
- tất nhiên rồi cô nhóc ạ - hắn cốc nhẹ vào đầu cô ấy
Tiếng cười nói của cô trong bửa sáng làm hắn ấm lòng hơn, quên đi những
ngày, đoan rời xa hắn. Nhưng giờ đây hắn có thêm một người con gái, cái
tính ngốc ngếch của đoan, và tình iu chân thành của linh, điều hội tụ
trong cơ thể này, ánh mắt này và nụ cười
này..............................................
..................................................
...........................
Sau khi bửa sáng ấm cúng cùng với nhỏ, tôi tạm biệt nhỏ bằng một nụ hôn
nhẹ vào má và ra về, đường từ nhà nhỏ đến nhà tôi khá xa, nên tôi phải
đón xe bus về nhà, ngồi chờ bus trên chiếc gế đá đặt cạnh đó, khoảng 15
phút sau, thì từ xa có một chiếc xe bus mang nhãn 16 chạy lại, đó là
chiếc xe bus mà tôi gặp em, gặp lại chiếc xe này lòng tôi càng nhớ em
nhiều hơn, chiếc xe tới gần và cửa xe bus mở ra, tôi bước xuống dãy gế
cuối của xe, ngắm nhìn quang cảnh bình minh của nơi này, bước xuống
trạm tôi đi bộ về nhà mình. Đẩy cánh cửa sắt sang một bên tôi bước vào
nhà, khung cảnh vắng te, chẳng có một ai ở nhà, có lẻ ba tôi đi làm, mẹ
đi chợ, và đứa em của tôi đả đi đâu đó chơi rồi, bước lên phòng mình
với căn phòng với tâm trạng đầy tôi lỗi , dù tôi vẫn cố tỏ lên khuôn
mặt mình một nụ cười gượng để cho nhỏ vui, cằm chiếc đt lên, và tôi
điện cho linh, người con gái rời xa
tôi.................tút................tút..... ..........2 hồi chuông
vang lên và bên đầu dây kia có một âm thanh nhỏ nhẹ kèm theo một chút
lạnh lùng của em
- alo – tiếng em
- anh đây, đang làm gì đó – tôi hạ giọng mình
- vừa mới thức dậy nè, mà sao giọng anh buồn quá zị, có chuyện gì à
- a...n..h......- tôi ko thể cất lên lời
- anh sau, có chuyện gì nói em nge đi – giọng em hớt hải
Tôi đắng đo một lúc và nói cho em, và bởi gì tôi cũng mong một lời an
ủi từ em mà ko một lời trách móc thì sẽ tốt hơn cho tôi
..................................................
..................................................
.........................................
Giọng em cũng im lặng đi, có lẽ em rất buồn vì có một thằng đàn ông như
tôi, bên đó khẽ lên một tiếng nấc nho nhỏ, ko biết có phải ko
- anh lại gây đau khổ cho người khác nữa à – giọng em trách móc tôi
- ừ, anh khốn nạn lắm phải ko em – giọng tôi như một nốt nhạc buồn
- thôi cười lên nào, nhớ đem lại niềm vui cho cô gái đó nhé, thôi em đi
ăn đây
Tại sao?......tại sao em ko trách tôi mà, lại an ủi tôi, tôi làm em
đau, tôi làm em khóc mà sao em lại đối xử với tôi tốt như
vậy.............................................
...................................
Ngày thứ 2, ngày thứ 3, ngày thứ 4, ngày thứ 5, Ngày thứ 6 đả đi qua,
tôi đả đem lại cho nhỏ rất nhiều tiếng cười, và tôi cũng đả hòa theo
tiếng cười của em, mà quên đi một người con gái sắp trở về bên tôi.
Trở về nhà sau những buổi đi chơi với nhỏ, (Truyện Từ:
Thehe9x.wap.sh)tôi
fone cho đoan, hỏi han rất nhiều thứ nhưng sau những câu hỏi của tôi em
lại trả lời rất lạnh nhạc, tôi cũng ko hiểu và cũng đả chẳng để ý điều
đó. Hôm nay là một ngày em về, và cũng là một ngày rất đặc biệt đó là
ngày chúng tôi yêu nhau tròn 100 ngày, theo em nói thì chiều nay em sẽ
về đến đây, nguyên buổi sáng, tôi loay hoay ko biết phải làm gì chiều
nay, tôi mở tivi coi những bộ fim hàn để tìm được cách, sau hơn 3 tiếng
chinh chiến thì tôi cũng đả tìm ra cách, tôi sẽ tặng cho em một thứ rất
đặc biệt do chính bàn tay tôi làm, nguyên buổi sáng, tôi khóa mình
trong phòng để tạo ra món quà cho em.............................thở
phào nhẹ nhởm sau khi làm xong ngôi nhà bằng tăm tre, ngước nhìn lên
đồng hồ thì đả 4 giò chiều, vậy là còn 2 tiếng nữa, tôi tức tóc chạy
vào nhà tắm, chao chuốt lại gương mặt mình sáng sủa hơn, đứng trước tủ
đồ tôi loay hoay chọn ra một bộ đồ thật đẹp để mặc trong cái ngày quan
trọng này. Sau khi gói gém cẩn thận món quà của mình, tôi dắt xe ra
chạy đến bến xe đón em, gió thổi nhẹ, nắng chiều tà đả lặn lẻ rời khỏi
nơi đây và chìm vào giấc ngủ, tôi chạy trên chiếc xe của mình đến đón
em, dừng xe lại xuống nhìn từng người rời khỏi xuống chiếc xe chật chội
này, từng người xuống mà sao ko thấy em.............sau một lúc thì em
cũng bước xuống xe với trạng thái vui vẽ nhìn tôi, em xà vào lòng tôi
xiết chặt, nhưng sau cái ôm của em nó lạnh lẻo quá, nó ko giống như
những cái ôm của em dành cho tôi trước đó.
- lên đồi chơi đi anh. – em kéo áo tôi(Truyện Từ:
Thehe9x.wap.sh)
- ko về nhà sao ? – tôi hỏi em
- ko em muốn lên đồi trước
Em ngồi phía sau tôi, nhưng khoảng cách của tôi và em tôi cảm nhận được
sao nó lại xa vời quá. Sau một lúc suy ngỉ về khoảng cách của tôi và
em, thì đả đến trên đồi, cái nơi tôi nói lồ yêu em, dựng xe xuống, em
bước trước tôi, tôi rón rén ra phía sau em định tặng cho em cái món quà
mà tôi cật lực làm sáng nay, thì em nói với cái dọng lạnh lùng
- anh......này, mình chia tay nhaz