Chiếc xe
dừng lại bên một xóm nhỏ, Quang “rùa” kéo Vân Anh vào bên trong, nơi
này có một mái hiên lớn và một vài bọn nhỏ đang mệt mỏi bên giấc ngủ,
Vân Anh lấy từ trong bao túi ra 3 món quà, khẽ khàng đặt bên cạnh chúng
rồi hai anh em lặng lẽ bỏ ra ngoài.
Ngồi sau chiếc xe máy đang lướt gió – cô bé hét lên trong sung sướng :
- Hura !! Thích quá, đây là lần đầu tiên em được làm bà tiên đấy…
- Không phải là bà tiên, mà chỉ là cô công chúa tuyết phụ tá cho ông
già Noel thôi… Quang cắt lời khiến Vân Anh tụt hứng !
- Phụ tá cái gì ? nên nhớ, anh đang phải nghe lời em đấy nhé ! Ông già
Rùa, đi nhanh nữa lên nào…
Cứ thế trong đêm giáng sinh, lần lượt những món quà đã được Vân Anh lấy
ra trao tặng cho bọn trẻ, nhìn những niềm vui và ánh mắt ngạc nhiên của
bọn chúng khi được trông thấy ông già Noel và công chúa tuyết bằng
xương bằng thịt – Vân Anh đã rất vui, chưa bao giờ cô cảm nhận rõ ràng
như lúc này, khi mang lại niềm vui cho người khác, ta có được sự hạnh
phúc ở trong lòng…
Nhưng khi mà những niềm vui còn chưa qua đi thì sự xui xẻo đã ập đến,
chiếc xe Attila đỏ đun vấp phải một chiếc đinh và xì hơi một cách nhanh
chóng ! con ngựa đỏ hai bánh mà Vân Anh vẫn thường gọi bỗng nhiên không
thể giúp cô tiếp tục cuộc hành trình được nữa, Vân Anh chán nản than
vãn :
- Kiếm chỗ nào vá xăm đi thôi…sao lại xui vậy hả trời ??
Quang lắc đầu ngán ngẩm :
- 10 giờ hơn rồi, chỗ nào còn vá xe nữa chứ ! còn nhiều quà không em ?
Vân Anh lôi chiếc túi quà lại, vẫn còn 5 hộp quà nữa và còn một số nơi
chưa đến, làm thế nào bây giờ ??
- Hay là, giấu quà đi rồi anh em mình về nha !! Vân Anh đưa ra ý kiến !
Ngay lập tức ý kiến này bị Quang gạt phắt đi :
- Không được…nếu không thể chuyển được quà thì phải mang về chứ, với
lại bây giờ mới có 10 giờ, làm sao mình về sớm vậy được ?
Vân Anh nũng nịu :
- Thế thì anh nghĩ cách đi…
Nhưng rồi con bé chợt nghĩ ra một cách gì đó, nó ngồi sán lại rồi hỏi
nhỏ ông anh :
- Chỗ này gần nhà con bạn em, chỉ cách có vài chục mét, mình gửi tạm xe
nhà nó rồi em mượn xe nó nha !
- Có làm phiền người ta không vậy ? anh ngại lắm !!
- Ngại gì mà ngại, trên lớp nó là đàn em của em mà, em nói gì nó chả
nghe, anh cứ nghe theo lời em, nào dắt xe đi anh !
Chả thèm quan tâm xem Quang có đồng ý hay không, Vân Anh đứng phắt dậy,
xách túi quà lên vai rồi tí tởn đi trước…
Bước đường cùng, Quang đành lóc cóc dắt xe theo sau !
Sau khoảng 2 phút bàn bạc nói chuyện với cô bạn, Vân Anh đắc chí nháy
mắt bảo Quang dắt xe máy vào nhà rồi chờ em bên ngoài một lát để em
xuống nhà lấy xe ra !
Quang mỉm cười, ra ngoài sân đứng, không ngờ con bé Vân Anh cũng nhanh
nhảu và được việc như vậy, có vẻ như càng ngày nó đang càng thay đổi và
sống tốt hơn trước rất nhiều rồi.
- Đây xe đây !! câu nói bất chợt của Vân Anh làm cắt ngang những dòng
suy nghĩ của Quang.
Nhưng khi gã quay đầu lại thì đôi mắt bỗng trợn tròn kinh ngạc, chiếc
cổ dài ra phía trước đến cả mét…một chiếc xe đạp mini màu xanh được Vân
Anh dựng ngay trước mặt.
- Có xe rồi, mình đi tiếp được chưa anh ? Vân Anh hồ hởi !
Quang lại cười, nhưng lần này gã cười tươi hơn khi nãy một chút, không
phải cười vì chiếc xe mà cười vì Vân Anh – không nghĩ được cô tiểu thư
này lại đáng yêu đến vậy !!
- Anh cười cái gì đấy ? tôi nói với anh là xe máy bao giờ chưa ? thế có
định đi tiếp hay không hay là để tôi đi về ? Vân Anh lại bức xúc…
- Không không ! Quang phân trần…xe đạp cũng được mà, anh không cười em,
anh cười vì thực sự…em rất hồn nhiên và đáng yêu hơn anh nghĩ rất
nhiều…anh nói thật đấy !
Những lời nịnh nọt này ngay lập tức phát huy tác dụng, bằng chứng là
đôi má Vân Anh bỗng chuyển sang mầu hồng, con bé cũng không nghĩ là có
một ngày nào đó nó lại được nghe những lời này từ ông anh trai khó tính
Quang “rùa”…
- Không phải nịnh…đi tiếp nào…sắp 11 giờ rồi đấy…
Chiếc xe đạp dù không thể mang lại hiệu quả như chiếc xe máy, nhưng bù
lại nó đã giúp cho Vân Anh và Quang ngày càng sát lại với nhau hơn,
nhất là sự việc Vân Anh cứ đòi đạp chung cho Quang đỡ mệt khiến chàng
ta vô cùng bối rối.
2 chiếc bóng áo đỏ cuối cùng cũng đã đi hết những con đường của quận
Ngô Quyền, trao hết tất cả những món quà đã nhận và nhận về rất nhiều
những lời cảm ơn…sau đó, Quang lại lọc cọc đạp xe chở Vân Anh quay trở
về lớp học…à không, nói đúng thì phải là hai đứa cùng đạp xe.
Và tất nhiên cũng giống với khi đi, 2 anh em vẫn là những người có mặt
muộn nhất khi mà tất cả đều đã trở về tự lúc nào.
Lúc này, một bữa tiệc nhỏ đã được tổ chức ở trong lớp học, những thành
viên trong đội tình nguyện hầu như đều đã ở lại để tham dự và cùng nhau
đón đêm giáng sinh đây cũng là buổi tổng kết sau một năm làm việc cũng
như cống hiến của cả nhóm.
Chị trưởng nhóm là người đầu tiên phát biểu sau khi tất cả đã tụ tập
đông đủ trong lớp, nhân cơ hội này Vân Anh ngó sang hỏi nhỏ Quang :
- Ở đây có ai ngoài nhóm giống em không ?
- Không ! có mình em thôi đó…
Mặt con bé nhăn lại, chắc vì nó ngại và cũng một phần vì xấu hổ do
trước đây đã từng rất nhiều lần phản đối các nhóm tình nguyện trong
trường và trong thành phố.
Có vẻ như hiểu được những suy nghĩ của Vân Anh, Quang đã trấn an cô bé
bằng những lời động viên kịp thời :
- Hãy tự tin lên nào, hôm nay là lần đầu tiên em góp mặt và mọi người
chắc chắn sẽ rất hài lòng về em đấy !
- Sao anh biết mọi người hài lòng ? Vân Anh bĩu môi…
- Vì nếu không thì chị trưởng nhóm đã hỏi ngay về em rồi ! ngày xưa hồi
đầu tiên anh đã bị như vậy mà…
Nghe những lời này, có vẻ như Vân Anh đã cảm thấy an tâm hơn và bắt đầu
lấy lại được nguồn sức mạnh vốn có của mình đó là sự hồn nhiên.
Đang ăn uống, chè chén, chị trưởng nhóm bất ngờ giới thiệu Quang lên
hát góp vui cho buổi liên hoan. Từ chối mãi không được, anh chàng Rùa
đành lóc cóc lên sân khấu, một bạn nam biết ý liền đem chiếc đàn ghi-ta
quen thuộc ra đưa cho Quang.
Bài hát lần này mà Quang gửi tặng cho mọi người là ca khúc “When you
say Nothing at all” của Ronan Keating – và cũng giống với lần đầu tiên
được nghe Quang vừa đàn vừa hát, lần này cũng vậy, Vân Anh tiếp tục bị
hút hồn vào ca khúc, giọng ca ấm áp, tình cảm của Quang cùng tiếng đàn
ghi-ta đã làm cả căn phòng tĩnh lặng, chìm vào những ca từ trong bài
hát.
Nhìn Quang ngồi đặt một chân xuống đất, một chân gác lên thành ghế, vô
tư và say đắm hát bài hát này, Vân Anh chợt nhận ra, có lẽ ngôn ngữ
không phải là công cụ giao tiếp duy nhất giữa hai người yêu nhau, người
con trai và con gái trong bài hát này đã làm được nhiều điều hơn thế.
Một ánh mắt dịu dàng, một nụ cười ấm áp, một cái chạm tay âu yếm đã
biểu lộ tình yêu kín đáo nhưng mãnh liệt hơn hết thẩy mọi lời nói. Một
sự giao tiếp không cần lời nhưng lại nói được những điều ngọt ngào sâu
sắc nhất mà chỉ có trái tim của những người đang yêu mới giải mã được…
“Rùa ơi…phải chăng anh đang gửi lời yêu đến em thông qua bài hát này ?”
Khi tiếng hát dừng lại, tiếng đàn ghi-ta im bặt cũng là lúc cả căn
phòng rộn lên những tiếng vỗ tay và lời khen nức nở. Chị trưởng nhóm
“tán dương” quá lời khi bảo Quang hát còn hay hơn cả chủ nhân của ca
khúc là Ronan Keating. Đáp lại những lời khen ấy, Quang chỉ cười nhẹ
nhàng và hướng đôi mắt về phía Vân Anh khiến cả phòng quay lại nhìn cô
bé rồi ồ lên ra điều đã hiểu đã hiểu…
Ngay sau đó, tiếng đàn ghi-ta lại cất lên, lần này là giai điệu của bài
hát Đứa bé, một sáng tác rất nổi tiếng khi đó của nhạc sĩ Minh Khang.
Quang là người cất tiếng hát đầu tiên: “Trong đêm, một bàn chân bước,
bé xíu lang thang trên đường, ánh mắt buồn mệt nhoài của em, em rất
buồn vì em không biết đi, đi về đâu…”
Cứ thế người ngồi bên cạnh Quang lại hát câu tiếp theo, rồi đến người
thứ 3, thứ 4, mỗi người dù hát hay hay hát kém nhưng đều cố gắng thể
hiện trọn vẹn bài hát này…
Tất cả đều diễn ra trong yên bình cho đến khi vòng quay đến lượt … Vân
Anh…
Giọng hát cao vút, trong trẻo của cô đã khiến cả căn phòng phải giật
mình, dường như bị cuốn vào bài hát đầy xúc cảm, Vân Anh đã hát liền
một lúc cả hai ba câu tiếp theo, nhưng không một ai cảm thấy khó chịu,
ngược lại ai cũng trầm trồ khen ngợi cô bé, vừa xinh xắn lại vừa hát
hay…
Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay của tất cả mọi người, mấy bữa trước
chị Trà trưởng nhóm đã cùng mọi người luyện tập ca khúc này để đi biểu
diễn nếu có dịp tổ chức sự kiện tại một trung tâm bảo trợ xã hội hay
một lớp học tình thương nào đó trong thành phố :
- Nhóm chúng ta sẽ rất vui và tự hào nếu như có được một giọng ca ngọt
ngào của bạn Vân Anh – thành viên mới của nhóm, xin mời Vân Anh !!
Lời giới thiệu đột ngột của chị Trà khiến Vân Anh lúng túng, nhưng cô
bé cũng rất tự tin khi đứng dậy, giới thiệu về bản thân mình, khả năng
và sở thích trừ mối quan hệ anh em với Quang là Vân Anh tuyệt nhiên
không nói.
- Chuyện này là sao ? sao lại thành viên mới ở đây là sao ??? Vân Anh
vừa ngồi xuống đã ngay lập tức quay sang thắc mắc với Quang.
- Anh có biết đâu… Quang thì thầm, đó là tự nhiên chị ấy nói vậy mà…
- Được rồi, về nhà rồi anh biết tay tôi…Gru…
Lườm ngắn nguýt dài xong, Vân Anh lại ngó lên trên xem chị Trà phát
biểu :
- Phần cuối chương trình sẽ là tổng kết lại sự kiện “ tấm lòng nhân ái”
mà chúng ta vừa thực hiện vào buổi tối ngày hôm nay…Theo báo cáo thống
kê, nhìn chung các nhóm đều đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, tuy
nhiên vẫn còn một số nhóm chưa năng động, sáng tạo trong cách thức làm
việc khiến công việc chưa thực sự được suôn sẻ cho lắm…
Nghe đến đây, Vân Anh chợt buồn bã, thở dài não nề…tin chắc là nhóm của
hai anh em đã thua cuộc khi mà về đến lớp chậm nhất so với các nhóm còn
lại.
- Tuy nhiên, ban tổ chức thực sự ấn tượng với một nhóm, các bạn đã biết
khắc phục khó khăn và làm việc đến tận những nỗ lực cuối cùng, đó mới
chính là tinh thần tình nguyện mà tất cả chúng ta đều đang hướng tới.
Xin chúc mừng cho nhóm đã giành được phần thưởng trong đêm giáng sinh
ngày hôm nay – nhóm số 6 của Lê Quang và Vân Anh !!! Xin mời hai bạn
hãy lên trên này.
Nghe đến tên mình vừa được xướng lên, Vân Anh ngay lập tức chuyển cảm
xúc của mình từ buồn bã sang thành sung sướng…cô đứng dậy ôm chầm lấy
Quang khiến ông anh họ được một phen thẹn đỏ chín tai.
Chả cần biết là cuộc thi hay cuộc chơi nào, cứ trở thành người thắng
cuộc là Vân Anh sung sướng rồi, con gái Phi đen mà, nên Vân Anh lúc nào
cũng muốn mình không thua kém ai bất kỳ điều gì, dù có là làm tình
nguyện đi chăng nữa…nhưng với Quang thì khác, một việc làm tốt mà lại
đi đem ra bàn luận hơn thua thì có còn là một việc tốt nữa không, dù
không ủng hộ lắm cách làm này nhưng cả nhóm đã thống nhất nên Quang
cũng không có ý kiến nào phản đối.
Thật ra cuối cùng thì nhóm nào cũng có quà cả mà thôi ! chỉ có điều món
quà của cặp đôi giành giải nhất to hơn và “độc” hơn một chút…
Bữa tiệc kết thúc với nụ cười lúc nào cũng hiện diện trên môi của Vân
Anh, bây giờ mới có dịp để nhìn kỹ cô bé, Quang cảm thấy trong bộ trang
phục này Vân Anh thực ra trông cũng rất dịu dàng và xinh xắn đấy chứ.
Khi nãy cô bé hát trông mới đáng yêu làm sao…
Vẫn chiếc xe đạp mini màu xanh mượn của bạn, hai anh em lại dong duổi
để trở về nhà, Vân Anh lúc này cũng đã không còn hào hứng chuyện muốn
đạp xe cùng với Quang nữa, đơn giản vì cô vẫn còn đang trong men say
chiến thắng và nhận được vô số lời khen ngợi cho sự hồn nhiên, xinh xắn
và dễ thương của các anh trong nhóm tình nguyện.
Còn Quang thì cũng đã có khá nhiều sự thay đổi cách nhìn về Vân Anh,
hóa ra bấy lâu nay cô bé giống như một nàng công chúa bị giam cầm trong
sự nguy nga và giầu có của vương quốc, cô cần một chàng hoàng tử kéo cô
ra khỏi những cám dỗ đó và truyền cho cô niềm tin, sức sống vào những
điều tươi đẹp bên ngoài, vì đó mới là cuộc sống thực sự sau này.
When You Say Nothing At All – một bài hát thật hay và thật ý nghĩa, khi
em không nói một lời nào, nhưng nhìn vào đôi mắt em, nó đã nói lên thật
nhiều điều, hãy để yêu thương được tự nhiên, sẽ đến khi cần phải đến…
Một đêm giáng sinh thật vui, thật ấm áp, thật độc đáo và thật hạnh phúc
với cả Quang và Vân Anh, đó là cô bé còn chưa biết còn có 1 món quà của
ông anh Rùa đang chờ cô ở phía trước, trong căn phòng nhỏ bé xinh xắn
của mình.
Tất cả đã diễn ra trọn vẹn, trừ một điều, đã có những người nhận ra
Quang !
•
Home-Truyện sex
---#---
•
Người vợ đẹp
•
Cô bé Gamer(Nạn
nhân tình dục)
•
CHỊ THẢO 2
•
TỘI LỖI 2
•
Cuộc
đời anh phóng viên trẻ
•
Đêm mưa
•
Chuyện sờ
soạng,nhìn nén
•
Tâm sự người
đàn ông(Nữ cấm vào..)
•
17 bẻ gãy sừng
trâu(loạn luân)
•
Em gái người yêu
•
Em hàng xóm
•
Chuyện dâm vợ
chồng
•
Đồng Nghiệp
•
Anh Chồng Tôi(truyện
ngắn)(thật 100%)
•
Nữ cảnh sát
dâm đãng(Truyện ngắn-loạn luân)
•
CHUYỆN NHÀ CÔ NGA
•
RANH GIỚI(Cực
hay)
•
GEN CAVE
•
My
Life(Ngày hôm qua đã từng...)(truyện tự kể đặc sắc..)
•
Chạy trốn(Truyện
dài)
•
1 chuyện khó quên(Tự
truyện)
•
Truyện ở
khu vườn nhà Ông Tiện(nhẹ nhàng trốn quê..)
•
Chỉ tại con chó đẻ(Tự
truyện)
•
YESTERDAY(Hôm
qua-học sinh,kinh điển)
•
Gái văn phòng
•
Những
mối tình trong trại cai nghiện
Tag: Mảnh
ghép tình yêu