Đang miên
man với dòng suy nghĩ chợt có tiếng nói của một gã nào đó vừa phi xe
máy đến làm cắt ngang dòng suy tư của Tâm.:
- Đêm hôm rồi đéo được ngủ, lại còn bắt mình phải đi mua đồ nữa…
Tên còn lại đội mũ lưỡi trai kín đầu từ từ bước xuống :
- Cằn nhằn cái đếch gì ! ăn nhanh rồi mang về cho chúng nó.
Tâm ngó mặt nhìn sang, chắc 2 thằng du thủ du thực ở hội nào bị bọn
đàn anh sai đi mua đồ ăn đêm, nghĩ cũng giống gã hồi mới gia nhập
vào nhóm bọn anh Báo, đêm hôm cũng cứ phải lọ mọ đi mua đồ cho các lão
ấy đánh bài.
Xin thêm miếng chanh với ít ớt, Tâm gói cẩn thận túi hài cốt rồi
chuẩn bị về, nhưng vừa quay sang thì gã đụng ngay phải một trong 2
thằng vừa nãy, pha va chạm nhẹ chẳng đáng là gì trong đời sống xã hội
và đôi bên sẵn sàng vui vẻ bỏ qua cho nhau nếu như không vướng phải
ánh mắt của Tâm.
Mà nói tại ánh mắt cũng hơi oan vì từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ cái
ánh mắt đó chả bao giờ có thiện cảm tẹo nào, có cảm giác như nó nhìn
xoáy vào tâm gan người đối diện và khiến cho bất kỳ ai cũng phải
cảm thấy khó chịu. Tên mới đến dáng người to cao, da ngăm đen, tuổi
cũng tầm tầm với Tâm – bị ánh mắt ấy xoáy vào, gã cũng ngạc nhiên :
- Mày nhìn cái gì vậy ! lạ lắm hay sao mà nhìn ?
Tâm chẳng nói gì, vẫn giữ nguyên ánh mắt đó rồi khẽ nhếch mép cười,
nếu đôi mắt của Tâm là vô hồn thì nụ cười của gã lại giống với thiên
thần như nhân vật chính Robert Langdon trong bộ phim Thiên thần và
Ác Quỷ của điện ảnh Mỹ những năm 2000 sau này…
Tên đội mũ lưỡi trai còn lại đang ngồi gác chân lên chiếc ghế đẩu,
thấy có va chạm thì cũng ngó mặt ra nghe ngóng, buổi đêm luôn là thời
điểm dễ xảy ra chuyện xích mích, không bọn ma cô cũng lũ giang hồ
mới ra đường vào cái giờ này, rượu vào rồi lời ra, nếu tránh được vụ
nào thì tốt vụ đấy.
Thấy Tâm đi có một mình, lại gầy gò ốm yếu trông chẳng có dáng vẻ
anh chị nào nên tên mập tiếp tục lên giọng :
- Nếu đéo muốn ăn đòn thì biến nhanh cho ông nhờ, đm đang thích gây
sự đây!!!
Đôi mắt Tâm khẽ nheo mày, cũng ra đời kiếm sống với nhau nên gã biết
những thằng to mồm như thế này thường là những thằng ngu và dễ bị ăn
đòn nhất, chưa biết người ta là ai, như thế nào thì tốt nhất là im
đi hoặc thay thế bức xúc bằng những màn kịch khác, tên này coi như
không đáng sợ, cái thằng đội mũ ngồi ở đằng xa kia mới phải đáng quan
tâm vì từ nãy đến giờ hắn vẫn ngồi yên, không thể hiện bất kỳ cảm
xúc nào.
Tâm vẫn không nói lời nào, gã lách qua tên mập rồi đi thẳng ra ngoài
đường cái, không quên ngoảnh mặt nhìn xem thằng còn lại là thằng nào –
nhưng khi vừa nhìn thấy rõ ràng nhất tên đội mũ, bất ngờ một
luồng điện chạy qua Tâm khiến gã chững lại – cái khuyên tai ! Lúc
này Tâm mới chợt nhớ buổi nói chuyện với Quang lúc chiều, một thằng
mập và một thằng đeo khuyên tai ! Bất ngờ thật không nghĩ lại chạm
trán chúng nó đúng vào buổi tối như thế này. Thế là đêm nay gã
không phí công vô ích, cuối cùng đã biết mặt mũi ngang dọc hai cái
thằng muốn đi tìm mình lúc chiều…giả vờ cúi xuống buộc lại túi
nilon hài cốt, Tâm đưa mắt nhìn xem biển số xe của chúng nó là bao
nhiêu, 3XH8-2244, cái đít xe này quen quen hình như là gã đã gặp ở đâu
đó !!!
1 năm trước…
Tâm và Nam “lùn” nằm trong đội của anh Báo – một gã anh chị nhiều
năm vào tù ra tội chuyên bảo kê các địa điểm nhà ga, bến xe nội và
ngoại tỉnh, nhóm này chuyên nhận chuyển hàng và tiền trong địa bàn
thành phố và các tỉnh phía Bắc, những năm này chưa phát triển nhiều
về điện thoại di động hoặc gần như là không có nên muốn liên lạc
với nhau ngoài điện thoại bàn thì chỉ còn cách là địa bàn hoạt động
phải rộng khắp, người phải được cài ở khắp mọi nơi để nếu như thấy
có động còn có đường mà thoát. Tâm nhanh nhẹn, lại ít khi gây ra
chuyện bên ngoài nên được anh Báo trọng dụng, những khi chuyển hàng
nóng hay phi vụ làm ăn nào cần bảo mật, Tâm luôn được cho đi cùng,
còn Nam “lùn” tính tình nóng nảy, hay gây sự, hầu như ở đâu cũng có kẻ
thù nên thường phải ngồi lì ở các bến xe, chỉ cần có đội nào đến
tranh địa bàn hay to chuyện với nhà xe hoặc tài xế là gã ra mặt ngay.
2 thằng, một được gọi là “Ma xó” ít khi mở mồm nói một câu, tính
tình điềm đạm, gương mặt lúc nào cũng lạnh toát vô hồn, thằng còn lại
nói cả ngày, chém gió cứ phải là gọi là tắt cả bật lửa rippo, nóng
tính và bốc đồng, thế mà lại chơi thân với nhau ! cuộc sống 2 cực
trái dấu lại thường hút nhau là vậy đó.
Anh Báo có một vụ làm ăn với bọn Huy “long” – bọn này chuyên phụ trách
sới bạc, nhà hàng, các quán bar, dắt gái… vào thời điểm này thuốc lắc
chưa thịnh hành nhiều ở các tỉnh phía Bắc nên khách chủ yếu vào bar
chỉ để ăn chơi nhảy múa, nếu muốn kiếm tiền thì chỉ có hàng trắng.
Dưới trướng Huy “long” là đội ngũ bọn đàn em con nhà giầu, lắm tiền,
chịu chơi, sẵn có ông bô bà bô làm to nên trời không sợ đất không sợ,
rất thích thể hiện mình người lớn và cố gắng giao du thật rộng
với giới anh chị trong thành phố.
2 bên có vẻ như đối nghịch nhau, nên nếu làm ăn chung sẽ rất dễ xảy
ra xích mích, mọi người cũng khuyên anh Báo chẳng cần phải quan tâm
đến bọn Huy “long” làm gì, nhưng anh Báo vẫn khăng khăng giữ nguyên ý
kiến :
“ quân số mình đông, anh em ai cũng có tài có sức, vậy mà làm ăn
suốt bao năm nay cũng vẫn chưa thể ngóc đầu lên được, đây là thời
điểm thích hợp cho tất cả mọi người để đổi đời, sống cuộc sống
khác, không phải đi đâu cũng mang tiếng là bọn này bọn kia, ý anh đã
quyết sẽ không thay đổi đâu, anh em ai thuận thì theo anh không thì
rút anh cũng không ép…”
Để chung tay làm ăn, anh Báo và một số anh em trong đội sẽ vào tận
Sài gòn để lấy ecstasy – loại thuốc lắc phổ biến nhất lúc bấy
giờ, bên Huy “long” nhận sẽ đấu mối với bạn bè làm vũ trường trong
đó còn anh Báo sẽ là người đáp tầu vào Nam giao dịch.
Số anh em còn lại sẽ không làm ở bến xe nữa mà dời sang một số tỉnh
phía Bắc như Ninh Bình, Hải Phòng, Nam Định nằm vùng một thời gian chủ
yếu nghiên cứu địa bàn, xem xét nhóm nào bảo kê ăn chơi cho các quán
bar ở đó rồi sẽ thống nhất cách thức chuyển hàng sang.
Bọn đàn em của Huy “long” có tiền nhưng vô tài bất dụng, lại không có
khả năng đi xa dài ngày như anh em của anh Báo do vướng phải ông bà già
có chức có quyền nên chủ yếu chỉ được giao nhiệm vụ thu nạp thật
nhiều bọn trẻ thích ăn chơi đàn đúm lại, chuẩn bị cho một vụ làm ăn
lớn sắp diễn ra.
Vụ giao dịch trong Sài Gòn diễn ra êm đẹp, nhưng để an toàn rời khỏi
đất lạ không phải là dễ, tiền thì chúng nó đã cầm còn hàng thì bọn
nó sẽ lấy lại bất kỳ lúc nào, trong khi đội anh Báo chỉ đi có 5
người, đó là chưa nói đến chuyện công an sẽ để mắt và 3 ngày lênh
đênh trên tầu cũng có thể sẽ xảy ra biết bao chuyện, để an toàn
những vụ giao dịch sau đó anh Báo đã bí mật cắt cử Tâm và Tuấn “béo”
trở thành những người thứ 6 không ra mặt, ngay sau khi rời khỏi Sài
Gòn, anh Báo sẽ giao hàng cho Tâm và Tuấn trong lúc đi lên cầu thang
khách sạn. Một thằng 18 tuổi đi cùng với một thằng 26 tuổi trông
cũng giống hai anh em và điều này sẽ giúp Tâm không bị lộ, như vậy
cả 5 chiếc vali giống nhau mà anh Báo chuẩn bị cho đội đi Sài Gòn
sẽ không có cái nào chứa hàng hết, bọn Sài Gòn nếu có muốn trở mặt
chắc chắn sẽ không thu được gì, còn công an cũng sẽ khó có thể kiểm
soát được tình hình….
•
Home-Truyện sex
---#---
•
Người vợ đẹp
•
Cô bé Gamer(Nạn
nhân tình dục)
•
CHỊ THẢO 2
•
TỘI LỖI 2
•
Cuộc
đời anh phóng viên trẻ
•
Đêm mưa
•
Chuyện sờ
soạng,nhìn nén
•
Tâm sự người
đàn ông(Nữ cấm vào..)
•
17 bẻ gãy sừng
trâu(loạn luân)
•
Em gái người yêu
•
Em hàng xóm
•
Chuyện dâm vợ
chồng
•
Đồng Nghiệp
•
Anh Chồng Tôi(truyện
ngắn)(thật 100%)
•
Nữ cảnh sát
dâm đãng(Truyện ngắn-loạn luân)
•
CHUYỆN NHÀ CÔ NGA
•
RANH GIỚI(Cực
hay)
•
GEN CAVE
•
My
Life(Ngày hôm qua đã từng...)(truyện tự kể đặc sắc..)
•
Chạy trốn(Truyện
dài)
•
1 chuyện khó quên(Tự
truyện)
•
Truyện ở
khu vườn nhà Ông Tiện(nhẹ nhàng trốn quê..)
•
Chỉ tại con chó đẻ(Tự
truyện)
•
YESTERDAY(Hôm
qua-học sinh,kinh điển)
•
Gái văn phòng
•
Những
mối tình trong trại cai nghiện
Tag: Mảnh
ghép tình yêu