Ai là kẻ
phản bội ???
Trong thời gian anh Báo vắng nhà, Huy “long” tiếp tục sử dụng kẻ phản
bội giấu mặt để lập kế hoạch thanh toán ngầm lần lượt từng đối thủ
một, tất nhiên hắn không giết người mà chỉ chỉ đạo bọn đàn em con nhà
đại gia gây sự rồi chém vào những chỗ hiểm như gân chân, đầu, mắt…, như
vậy nếu sau này có bình phục trở lại thì bọn nó cũng chỉ là một lũ
vô dụng. Còn Duy “báo” chỉ cần ngay sau khi hắn đặt chân xuống nhà ga
thành phố, đàn em của Huy “long” sẽ bí mật xử lý ngay. (
Truyện sex
từ:
Thehe9x.mobi)
13 ngày vắng mặt – Duy “báo” không thể ngờ rằng ở nhà lại xảy ra
nhiều chuyện đến như vậy, số lượng anh em bị mua chuộc khá đông,
anh em trung thành thì người bị đi tù, người bị chém, người đang điều
trị trong bệnh viện, một số thì đang ở tỉnh khác chưa biết sống
chết ra sao.
Chỉ còn hơn chục km nữa, tầu sẽ dừng lại ở sân ga thành phố, bên
ngoài thời tiết dù đang trở lạnh nhưng người Duy “báo” vẫn nóng bừng
bừng, nếu anh em có chuyện gì xảy ra gã sẽ vô cùng ân hận, cứ nghĩ
chung tay làm ăn với Huy “long” sẽ giúp mọi người có cơ hội đổi đời,
sống đàng hoàng hơn, không ngờ lại ra nông nỗi này !!
- Anh Báo, anh Báo…
Tiếng gọi quen thuộc của một ai đó khiến Duy bừng tỉnh, gã quay lại
đảo mắt nhìn xem là ai đang gọi thì thấy dáng vẻ hớt ha hớt hải của
Tuấn “béo” và Minh “nhí” – sao 2 thằng này lại biết mình về mà ra
đón ?? Duy đưa tay lên vẫy 2 thằng đàn em…
Nhận ra đại ca, Tuấn “béo” và Minh “nhí” xô cả hành khách rồi chạy
vội lại :
- Anh Báo, xuống tầu ngay ! bọn thằng Huy “long” đang chờ anh ở sân
ga, đông lắm, không thể xuống đó được đâu ! Tuấn “béo” mừng rỡ vì gặp
được Duy !
- Khoan đã, anh đoán là ở nhà có chuyện rồi nhưng sao hai thằng lại
biết anh đi chuyến tầu này về mà ra đón ?
- Ngày nào bọn em cũng đợi tầu ở đây rồi nhẩy lên, đi khắp toa 1
đến toa 10 xem có gặp anh không mà không thấy, mãi hôm nay mới tìm
được anh !
- Lên hàng ghế trên, đánh thức bọn thằng Cu tú với Trung “quay” dậy,
sau đó đợi tầu gần về đến sân ga, anh em mình sẽ nhẩy xuống bên
sườn đê sông Giang rồi men theo đường mòn đó vào thành phố. Minh
“nhí” chú về trước, qua nhà anh lấy xe rồi báo cho anh em trong đội
tập trung ở chỗ cũ.
Chỉ đạo xong xuôi mọi việc, Duy “báo” cùng 5 anh em còn lại chuẩn bị
chờ đợi một cuộc chiến thật sự chuẩn bị được bắt đầu với nhóm của
Huy “long”.
- Khổ thân hai thằng, ngày nào cũng phải ra ga đón anh !
- Anh em ở nhà thiếu anh nên không dám quyết việc gì cả, thằng Nam
“lùn” cả ngày nó cứ đòi đi tìm giết thằng chó Huy “long”, sợ nó gặp
chuyện nên bọn em nhốt nó lại rồi, ngày nào em với thằng Minh “nhí”
cũng phải phi xe theo đường tầu chạy rồi tìm anh theo cách này đây !
- Uh, nhốt thằng Nam lại là đúng…mà chú vừa nói sao cơ ? đi xe của
thằng Minh “nhí” à ?
- Vâng ! nó trúng đề nên có tiền mua xe, cũng mới mua chưa được tuần
nay !
Duy “báo” chợt rùng mình, Minh “nhí” đã đi theo mình 6 năm nay, vào
sinh ra tử lần nào cũng có mặt, có lẽ nào, lại là nó … mà thôi chắc
mình suy nghĩ linh tinh, đang lúc có chuyện lớn cũng không nên gây
mất đoàn kết anh em !!
- Anh Báo, tầu giảm tốc độ rồi, chuẩn bị về đến ga rồi đấy,
anh em mình nhẩy xuống được chưa ?
- Uh, được rồi, chúng mày cần thận nhé, nhẩy quá đà là lăn xuống
sông ngay ! Đang mùa mưa nên nước cao lắm đấy !
Ném hai cái ba lô xuống trước, Duy “báo” nhanh như một con sóc vụt ra
khỏi cửa tầu rồi phi mình về phía trước, ngay khi đôi chân chạm đất Duy
lăn tròn 1 vòng và sau đó đứng dậy ngay, bọn còn lại cũng cứ theo đàn
anh mà thực hiện !
Lúc này, trên bờ đê sông Giang có sự hiện diện của Duy “báo”, Cu tú,
Trung “quay” và Tuấn “béo”, ngoài ra Minh “nhí” đang về thông báo cho
anh em, chắc chắn chúng nó chỉ cần nghe tin anh Báo đã trở về là tâm lý
sẽ ổn định lại ngay, với đội hình còn lại Duy “báo” đủ sức để chiến đấu
một trận sống còn với nhóm của thằng Huy “long”.
Xách ba lô trên vai, dọc theo đường mòn sông Giang, nỗi lo của Duy
“báo” vẫn canh cánh trong lòng :
- Anh nói điều này chúng mày đừng giận, nhưng sở dĩ thằng Huy “long” có
gan làm được điều này chắc chắn nó phải có tay trong, hiện tại anh chưa
biết nó là thằng nào nhưng chỉ cần tìm ra thằng đó, anh thề dù nó có là
ai thì cũng sẽ phải trả máu lại cho anh em !
Đêm nay là ngày trăng tròn 16, ánh trăng phản chiếu xuống mặt sông sáng
cả một vùng bờ đê, trước đây cũng từ con đê này, anh Báo đã cùng những
chiến hữu vào sinh ra tử nhiều lần, có người đến lúc này vẫn theo anh,
người thì đã biệt tăm tích, đã lâu rồi anh Báo không quay trở lại chiến
tuyến năm xưa, không ngờ lần trở về này lại đánh dấu một ngày quan
trọng đến như vậy !
Đi dọc hết con đê sẽ đến dẫy núi Bắc Sơn, từ đó sẽ có đường để ra thành
phố, những anh em thân tín trong đội của Duy “báo” chắc chắn sẽ chờ ở
đó như trước đây, vụ này Duy “báo” có lẽ sẽ phải cần đến sự giúp đỡ của
Hải “khùng” tay anh chị máu mặt nhất của 16 huyện ngoại thành, dính đến
bọn đàn em Huy “Long” kiểu gì cũng sẽ dính đến pháp luật, mà cái này
thì chỉ có Hải “khùng” mới biết cách để dàn xếp sao cho ổn thỏa nhất.
Núi Bắc Sơn là một trong 2 dẫy núi bao bọc vùng ven thành phố, trên núi
có một trong những hồ chứa nước lớn nhất cả tỉnh cung cấp cho hàng
nghìn hộ dân và tưới tiêu cho đồng ruộng, một bên là chân núi, một bên
là bờ đê sông Giang và chỉ có 1 con đường duy nhất bắc qua đường ray
tầu hỏa để đi ra bên ngoài thành phố, 2km đường mòn Bắc Sơn trở thành
một trong những đoạn đường nguy hiểm nhất của vùng đất này.
Và đó cũng là nơi quá thích hợp để bọn Huy “Long” phục kích !
Từ đằng xa, Duy “báo” chợt phát hiện có một nhóm người đi tới, chúng
mang theo tuýp nước, côn và cả hàng lạnh, mỗi bước chân càng lúc càng
tới gần khiến Duy “báo” cảm nhận được rõ ràng chuyện gì sắp chuẩn bị
diễn ra.
Ngước sang nhìn mấy đứa đàn em, Trung “quay” và Cu “tú” không phải là
những thằng thiếu bản lĩnh, Tuấn “béo” dù đã gần 30 và có phần hơi nặng
nề nhưng lại là thằng rất biết đánh nhau, nếu bọn chúng không quá 10
người, có thể Duy “báo” và anh em sẽ lo được trước khi Minh “nhí” và
mọi người thấy có động sẽ đến tiếp ứng.
tobe continue....