Đôi khi ta
tự hỏi, như thế nào là tình yêu đúng nghĩa và thật lòng ? trong cuộc
sống chắc hẳn ít nhất đôi lần bạn từng đọc hay từng bắt gặp ở đâu đó
những cặp đôi trông thực sự rất lệch nhau, hay những mẫu tình yêu điển
hình như chân dài yêu đại gia, gái nhà giầu yêu trai đẹp…và có lẽ cũng
không ít đôi lần bạn tặc lưỡi, lắc đầu chán nản cho những kẻ chỉ lấy
tình yêu ra làm cái khiên chống đỡ cho những mưu mô toan tính, lợi dụng
của riêng mình.
Suốt cuộc đời, chúng ta luôn đi tìm cho mình một mảnh ghép thật vừa
vặn, để lắp vào trái tim cho trọn vẹn hai chữ tình yêu – có người tìm
thấy và họ sống hạnh phúc đến cuối đời, nhưng có nhiều người lại không
được may mắn như vậy, họ đã vô tình lấy đi mảnh ghép của một người khác
và biến cuộc đời của họ, của người yêu và của hai người vô định nào
khác nữa trở thành một bức tranh chưa hoàn chỉnh…
Đôi khi bạn tự hỏi lòng, người mà mình đang yêu – có thực sự là người
đã hợp và hoàn thiện với mình chưa ?? nếu bạn tự hỏi như vậy thì có
nghĩa là bạn đã không bằng lòng rồi…
Một nhà chính trị học người Anh có tên là John Stuart Mill đã có một
câu nói để đời “Ask yourself if wheather you are happy and you case to
be so – có nghĩa là “tự hỏi mình có hạnh phúc hay không ấy là hết hạnh
phúc rồi”.
Vì vậy khi yêu ai đó thật lòng xin bạn hãy yêu và cứ yêu đi thôi, đừng
tự hỏi mình có hạnh phúc hay không…
Những đêm vừa qua kể từ sau nụ hôn đầu tiên trao nhau lúc nửa đêm tại
đường Nguyễn Chương Dương, Vân Anh luôn tự hỏi mình liệu như vậy là cô
đã yêu Quang hay chưa ? và liệu đó có phải là tình yêu hay không hay
chỉ là những rung động nhất thời của tuổi mới lớn ?? Và rồi sau rất
nhiều những nụ hôn khác, Vân Anh gật đầu với chính mình trong gương –
đó là tình yêu, chỉ có thể là tình yêu mới khiến mình vui sướng và hạnh
phúc đến vậy mỗi khi có anh ấy ở bên. Chỉ có thể là tình yêu mới khiến
mình đồng cảm với tất cả những việc anh làm, và bất kể là việc gì mình
cũng đều muốn ở bên anh, chia sẻ và giúp đỡ…đôi khi cũng là những giọt
nước mắt nhớ thương khi nghĩ đến những ngày sắp phải xa anh…
Có lẽ khi có một tình yêu mới, bất kỳ một người con gái nào kể cả Vân
Anh cũng sẽ trở nên vô tâm với bất kỳ một người đàn ông nào khác, cho
dù người đó họ có quý mến đến như thế nào đi chăng nữa…
Tâm “ma xó” thường xuyên rất bận, nhưng gã vẫn cố gắng thu xếp thời
gian để mời Vân Anh ra ngoài ăn tối, một bữa tối trên thuyền có nến và
âm nhạc, trên dòng sông thơ mộng và dưới bầu trời ngàn sao trước đây
từng là một mơ ước của Vân Anh, nhưng cô bé sẵn sàng từ chối chỉ để đạp
xe cùng Quang đi ăn bánh cuốn và nem rán…
Những tấm vé xem đại nhạc hội, ca nhạc live show của những ca sĩ lớn mà
Tâm đã phải tốn nhiều thời gian để có được, có thể ngay khi nhìn thấy
chúng Vân Anh đã vui mừng đến hét lên, nhưng sau đó cô lại rất nhanh
lãng quên nó và để cho Tâm “ma xó” bị leo cây chỉ vì một cuộc đi chơi
với Quang…
Thế đấy, bạn đừng bao giờ ngạc nhiên khi một cô gái bạn từng quen, từng
chơi thân hoặc từng yêu lại thay đổi nhanh đến chóng mặt như vậy, đừng
phí thời gian để trách móc họ mà hãy nên dành thời gian để đi tìm cho
mình một mảnh ghép riêng…
Và Tâm cuối cùng cũng đã làm như vậy sau khi hiểu ra được rằng, Vân Anh
đã dành trọn tình cảm của mình cho Quang !!
Nhưng trái với sự bực tức và cay cú đến từ nhiều người, thì Tâm lại
không như vậy, gã không hề cảm thấy buồn khi trông thấy Vân Anh và
Quang hợp nhau đến như thế nào, có gì lạ đâu, cả hai đều là những người
mà Tâm vô cùng yêu quý, họ được ở bên nhau và sống hạnh phúc, đó thực
sự phải là một điều đáng mừng mới đúng.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là gã ma xó lạnh lùng không cảm thấy
chút buồn nào, dù không nói với ai nhưng những gã đàn em thân thiết với
Tâm có lẽ cũng hiểu tâm trạng của đại ca chúng lúc này.
Trong khi đó, tình yêu của Rùa đen và Vịt con cũng đã trôi qua được hai
tháng với rất nhiều những kỷ niệm đẹp đáng nhớ, dù sống chung nhà nhưng
cả hai đứa đều rất khôn ngoan khi giấu nhẹm chuyện này đi vì sợ bị anh
Tâm cũng như ông Phi trách mắng, cả hai chỉ gặp nhau khi ra ngoài hay
những buổi tối cùng trốn lên sân thượng. Bên cạnh đó trong những bữa ăn
hàng ngày vẫn là những cuộc khẩu chiến không ngừng, những màn chí chóe
khiến ông Phi lúc nào cũng phải là người lên tiếng chấm dứt thì mới
thôi. Giang hồ thì có lẽ Phi “đen” hiểu rõ, còn tình yêu thì người đàn
ông này có lẽ còn đang rất ngu ngơ.
Cuối cùng, cái ngày quan trọng mà Vân Anh không mong đợi cũng đến, dù
cho trước đó cô bé đã vui mừng đến phát khóc khi nhận giấy báo trúng
tuyển đại học của Quang, Tâm “ma xó” thì khỏi nói đã tự hào rất nhiều
về cậu em trai của mình, gã đã tổ chức một bữa tiệc liên hoan ngay tại
nhà hàng và mời anh em bạn bè đến chung vui cùng với Quang, ông Phi thì
gật gù ra điều hài lòng với những gì mà ông đã bỏ ra để đầu tư cho
thằng cháu họ “hờ” trong suốt hơn 5 năm qua.
Bữa tiệc diễn ra vô cùng sôi nổi, ai cũng vui, ai cũng uống rượu chúc
mừng cho Quang, nhưng khi mà mọi người còn đang say sưa với đồ ăn thức
uống, bất giác Quang lại bỏ ra bên ngoài.
Gã nói với mọi người ra hành lang để hóng gió, nhưng thực chất – trong
giờ phút này, Quang chợt nhớ đến một người, đó là bà Thùy.
Những mong ước của bà giờ đây đã thành hiện thực nhưng bà thì đã không
còn ở trên đời để chứng kiến cái ngày mà đứa con trai ham chơi, lêu
lổng của mình thành đạt. Và cho dù sau này có giỏi giang đến đâu đi
chăng nữa, Quang cũng sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để được báo hiếu cho
mẹ mình – như vậy, sự thành đạt đâu có nghĩa đã là hạnh phúc ?
Ngay lúc yếu đuối ấy, một bàn tay nhỏ nhắn, nhẹ nhàng đã nắm lấy tay
Quang kéo anh trở lại với thực tại, đó là Vân Anh :
- Anh sao thế ? mọi người đang kêu anh vào kìa ?
Quang cười, thật hạnh phúc khi những lúc mình cần một ai đó thì người
ấy lại xuất hiện :
- Uhm, anh sẽ vào ngay đây…
Bất giác Vân Anh chợt hỏi :
- Rùa ! Anh khóc đấy ư ? sao anh lại khóc, hôm nay là ngày vui của anh
kia mà ?
Quang đưa tay gạt những giọt nước đang lăn nhẹ trên má, ngó nghiêng xem
có ai để ý không rồi hôn nhẹ lên trán Vân Anh một cái sau đó nhẹ nhàng
trả lời cô bé :
- Anh khóc vì vui mà ! chắc hẳn lúc này mẹ anh cũng đang rất tự hào về
anh !
Đôi mắt Vân Anh chợt đượm buồn khi nghe Quang nhắc đến mẹ, phải rồi,
hôm nay anh ấy chẳng hề có một người thân nào đến chúc mừng…nghĩ đến
vậy, bàn tay cô bé đột nhiên nắm chặt tay Quang hơn.
- Ô kìa ? em không định để anh vào trong với mọi người à ? Quang gõ đầu
người yêu một cái.
- Ui da !!! Vân Anh ngước mắt lên nhìn…
- Sao thế ? nhìn gì anh vậy ?
- Em sẽ không bao giờ để anh một mình đâu ! em hứa đấy !!!
Quang “rùa” sững người lại trước câu nói của người yêu, càng ngày hắn
càng phát hiện ra những điều vô cùng đáng quý ở Vân Anh và việc luôn
luôn giữ đúng lời hứa cũng là một trong những điều mà Quang cảm thấy
Vân Anh đáng yêu nhất.
- Bây giờ thì đi vào trong và hò hét mau lên !! hết giờ buồn rồi, nhanh
!!
Vừa nói Vân Anh vừa đẩy tay, sút vào mông ép Quang trở lại bữa tiệc…cô
nàng đi sau nên có lẽ không trông thấy được những nụ cười hạnh phúc đã
trở lại trên gương mặt của người yêu mình.
Tàn bữa tiệc, khách khứa đã về hết, chỉ còn lại vài người anh em thân
thiết và những người trong gia đình, trong lúc đang thu dọn cùng với
đám nhân viên, Vân Anh tiến lại gần phía Quang, đăm chiêu :
- Anh Quang !
- Ơi ! gì vậy ? đừng nói là em ép anh uống tiếp nữa nha, anh mệt lắm
rồi đấy, hjx…
- Không ! uống gì nữa mà uống, ba em kêu anh vào phòng riêng có chút
chuyện kìa…
Quang ngạc nhiên :
- Ba em muốn gặp anh à ? có chuyện gì vậy ?
- Làm sao em biết được, anh vào đi xem thế nào…
- Ờ ờ, để anh đi, phòng của anh Tâm hả ?
- Uh, mà nhớ nè…
- Gì thế…
- Ba mà hỏi gì là không được khai ra đâu đó nghe chưa ?
Quang cười :
- Trời ạ !! biết rồi thưa tiểu thư…
Lóc cóc mò lên phòng làm việc của anh Tâm ở trên tầng 3, Quang hít một
hơi thật dài cho hết mùi bia rượu khi đứng trước cửa phòng. Rất ít khi
ông Phi gặp riêng Quang để nói chuyện, vì vậy lần này có lẽ là vì một
việc quan trọng nào đó.
Quang gõ cửa, tiếng ông Phi ở bên trong nói vọng ra :
- Quang à cháu, mở cửa vào đi…
Quang xô nhẹ cánh cửa, ông Phi ở trong phòng có một mình và đang pha
sẵn một ấm chè, trông thấy điệu bộ của Quang, ông cười :
- Làm cái gì mà đứng sừng sững ở giữa nhà vậy, ngồi xuống uống nước với
bác.
Đoạn ông rót hai chén nước chè, đưa sang cho Quang một chén, rồi nói :
- Sao hôm nay có bị ép uống nhiều bia không ?
- Dạ ! cũng không nhiều ạ ! cháu cũng không biết uống…
- Không được, đàn ông thì phải học uống rượu bia đi, sau này còn phục
vụ cho công việc nữa.
- Dạ…
- Cháu uống nước đi rồi bác nói chuyện.
Quang vẫn chưa biết là ông Phi sẽ nói chuyện gì, nhưng vẫn chầm chậm
đưa chén nước chè lên miệng hớp một miếng nhỏ.
- Quang này…
- Dạ…
- Bác đã nuôi cháu ăn học suốt 5 năm qua và tiếp theo có thể sẽ là 4
năm Đại Học..
- Vâng ạ !! cháu thực sự phải cám ơn bác…cháu….
- Khoan hãy nói đến chuyện cảm ơn, Bác là người sống trọng tình nghĩa
hơn tiền bạc, cái Tâm xem cháu như em ruột thì bác cũng xem cháu như
con cái trong nhà. Từ trước tới nay chưa bao giờ bác đề nghị hay yêu
cầu cháu bất kỳ một điều gì…
- Dạ vâng, bác cứ nói…
- Bác sẽ tiếp tục đầu tư cho cháu 4 năm học Đại Học, nhưng lần này sẽ
kèm theo một điều kiện…
Quang hơi nhíu mày, khá run sợ :
- Điều kiện…gì ạ ?
Ông Phi hớp một ngụm trà, đặt cái chén xuống vuông vắn với mặt bàn, nói
tiếp :
- Bác muốn sau khi cháu học xong, sẽ quay về đây để làm việc cho Công
ty của anh Tâm…
Nghe đến đây, Quang thấy nhẹ cả người, cứ lo ông Phi đã phát hiện ra
chuyện hắn và Vân Anh yêu nhau…
- Bác đã già rồi có lẽ một thời gian nữa sẽ nghỉ ngơi, bên cạnh Tâm có
nhiều anh em nhưng đa số là dân giang hồ ít được học hành, cháu là em
trai có thể xem là chỗ thân cận nhất, đủ tài và đức để về giúp đỡ cho
anh Tâm.
- Dạ..nếu bác đã mong vậy thì cháu cũng xin hứa, sau khi học xong sẽ
trở về để phụ giúp cho công việc của anh Tâm.
- Bác đề nghị vậy, cháu không cảm thấy tức giận gì chứ ?
- Dạ không ạ ! Bác và anh là những người có ơn với cháu nhất, về giúp
đỡ công việc cho bác và anh lẽ ra phải là nhiệm vụ của cháu thì mới
đúng.
- Cháu nghĩ được như vậy là bác mừng rồi ! thôi cháu về nhà nghỉ đi,
hôm nay cũng đã mệt lắm rồi phải không ?
- Dạ vâng ! bác cũng nghỉ sớm đi ạ ! cháu xin phép…
- À mà, Quang này…bỗng nhiên ông Phi gọi với lại sau khi Quang đã đi ra
đến gần cửa.
- Sao ạ bác ?
- Cái Vân Anh…nó ương bướng và khó bảo, nhưng bác thấy nó có vẻ nghe
lời cháu, cháu giúp bác khuyên bảo em học hành, sang năm nó cũng chuẩn
bị thi đại học rồi…
Quang thót tim :
- Dạ vâng ! cháu sẽ cố gắng giúp đỡ Vân Anh, bác yên tâm đi ạ…
Quang vừa ra khỏi cửa, đi chưa được mấy bước thì cô người yêu bé bỏng
Vân Anh đã xồ đến hỏi dồn dập :
- Sao thế, ba em nói gì vậy ? có phải là ba đã…
- Không phải !! ba em muốn anh sau khi kết thúc 4 năm đại học sẽ về Hải
Phòng để giúp đỡ công việc cho Cty của anh Tâm.
- Trời ?? chỉ vậy thôi đó hả ? thế mà em cứ tưởng, ba phát hiện ra rồi
mắng anh một trận chứ…
- Ba em cũng nhờ anh quan tâm và theo sát em việc học hành đấy !! em
cũng liệu mà chăm chỉ đi…
- Không cần anh phải theo, sang năm nhất định em sẽ thi đậu và sẽ ra
học cùng với anh ??
- Cái gì ? con gái mà cũng học khoa kinh tế à ?
- Thì đã làm sao ? anh nghĩ chỉ có con trai mới được học thôi à ? em
cũng muốn về giúp đỡ việc làm ăn của gia đình chứ…
Quang lại đưa tay ra gõ đầu cô người yêu nhưng lần này thì Vân Anh đã
nhanh chân né được, sau đó cô bé nhếch mép cười trêu ngươi Quang rồi bỏ
xuống nhà xe.
Hai đứa nhóc, vẫn đang còn vô tư lắm nên chưa thể hiểu hết được tại sao
ông Phi lại đưa ra điều kiện này, 4 năm nữa, ông ấy biết sẽ có những
biến cố nào xảy ra với gia đình và nhất là với chuyện làm ăn của Tâm.
•
Home-Truyện sex
---#---
•
Người vợ đẹp
•
Cô bé Gamer(Nạn
nhân tình dục)
•
CHỊ THẢO 2
•
TỘI LỖI 2
•
Cuộc
đời anh phóng viên trẻ
•
Đêm mưa
•
Chuyện sờ
soạng,nhìn nén
•
Tâm sự người
đàn ông(Nữ cấm vào..)
•
17 bẻ gãy sừng
trâu(loạn luân)
•
Em gái người yêu
•
Em hàng xóm
•
Chuyện dâm vợ
chồng
•
Đồng Nghiệp
•
Anh Chồng Tôi(truyện
ngắn)(thật 100%)
•
Nữ cảnh sát
dâm đãng(Truyện ngắn-loạn luân)
•
CHUYỆN NHÀ CÔ NGA
•
RANH GIỚI(Cực
hay)
•
GEN CAVE
•
My
Life(Ngày hôm qua đã từng...)(truyện tự kể đặc sắc..)
•
Chạy trốn(Truyện
dài)
•
1 chuyện khó quên(Tự
truyện)
•
Truyện ở
khu vườn nhà Ông Tiện(nhẹ nhàng trốn quê..)
•
Chỉ tại con chó đẻ(Tự
truyện)
•
YESTERDAY(Hôm
qua-học sinh,kinh điển)
•
Gái văn phòng
•
Những
mối tình trong trại cai nghiện
Tag: Mảnh
ghép tình yêu