Đầu ngõ,
căn biệt thự 3 mặt tiền, chính là nhà của Lọ Lem, sau 5 năm, không biết
giờ cô bé trông như thế nào, chắc cũng thay đổi nhiều và xinh như Vịt
con vậy…Quang hồi hộp cho chiếc xe tiến đến gần hơn và dừng lại ở phía
đối diện cổng ra vào.
Bao suy nghĩ cứ len vào đầu hắn, liệu có nên xuống xe, bấm chuông và
gặp Lọ Lem hay không ? Sau 5 năm, cô ấy liệu có còn nhận ra mình hay
không ? Nhưng tại sao lại không gặp khi mà ngày xưa hai đứa đã rất vui
vẻ bên nhau, đó là một kỷ niệm đẹp và nó đã theo Quang suốt 5 năm qua.
Gặp lại Lọ Lem đã từng là một ước muốn của Quang – bây giờ căn nhà đã ở
trước mặt, Lọ Lem đã ở trước mắt, vì lý do gì mà hắn lại không thể làm
như vậy ?
Nghĩ đến đây, Quang dặn gã lái taxi chờ mình 5 phút, rồi xô cửa, bước
ra ngoài…
Quang chạy ù sang đường để tránh cơn mưa quái ác, đứng dưới hiên căn
nhà tráng lệ mà ngày xưa hắn toàn trèo tường vào, Quang có đôi chút lo
sợ…nhưng giờ đây hắn là một chàng trai 18 tuổi, lại chuẩn bị là tân
sinh viên chứ đâu phải là một thằng nhóc đen thùi lùi, gầy còm xấu xí
con nhà nghèo như trước kia nữa…Quang đưa tay bấm chuông… (
Truyện sex
từ:
Thehe9x.mobi)
Chưa đầy 30 giây sau, có tiếng người bước chân ra cửa, cánh cửa gỗ được
mở ra, một người phụ nữ nhiều tuổi, có lẽ là bà giúp việc, cầm ô đi ra
bên ngoài, bà ta chưa vội mở cửa cho Quang, chỉ hỏi nhỏ :
- Cậu tìm ai ?
Quang mỉm cười thân thiện, nhẹ nhàng đáp :
- Dạ, cháu tìm Lọ Lem…à quên mất, tên cô bé là gì nhỉ…Quang ngớ người
“thôi chết cha, mình đâu có biết Lọ Lem tên thật là gì đâu ?”
- Lọ Lem nào kia ạ ? bà giúp việc lại hỏi…
- Dạ…là cô bé con ông chủ nhà đấy ạ, nhà này có một đứa con gái thôi
đúng không bác ?? Quang lúng túng.
Nhìn thấy điệu bộ có vẻ ngập ngừng của Quang, bà giúp việc cần trọng…
- Xin lỗi cậu, nhà này không có ai là Lọ Lem cả, chắc cậu nhầm nhà…
- Dạ không !!! Cháu không nhầm đâu ạ.. Lọ Lem sinh ngày 27 tháng 11,
năm nay 16 tuổi rồi, cháu là bạn của cô ấy từ cách đây 5 năm kia ạ…
Nghe những thông tin mà Quang đưa ra, bà giúp việc cũng lắc đầu ngán
ngẩm :
- Xin lỗi cậu, nhà này không có ai như vậy cả, thôi cậu về cho, tôi
đang bận công việc nhà…
Nói xong, bà giúp việc lẳng lặng quay vào trong nhà, đóng vội chiếc cửa
cổng lại, bỏ mặc Quang một mình với sự mông lung, hai bàn tay gã vẫn
đang nắm chặt vào những thanh sắt “Như vậy là sao…?”
Bất lực !! Quang đành bỏ tay ra, rồi quay lại xe, nhưng khi gã chưa đi
được vài ba bước thì tiếng cửa gỗ lại mở ra, bà giúp việc khi nãy lại
xách ô gọi Quang quay trở lại :
- Tôi biết cậu tìm ai rồi, cô bé Lọ Lem mà cậu nói chắc là cô Trà My
con gái ông Giang – phó bí thư thành phố. Hai năm trước, ông ấy li dị
vợ, rồi bị cách chức, sau đó một thời gian thì bán căn nhà này rồi
chuyển đi nơi khác rồi, cô Trà My cũng đi theo ông ấy…Tôi mới chuyển về
đây làm nên không biết được nhiều chuyện nhà ông ấy thế nào, muốn biết
gì cậu cứ hỏi những người sống lâu năm ở đây thì rõ…
- Vâng ! Cháu cám ơn bà nhiều lắm, vậy mà cháu cứ tưởng là cháu bị nhầm
cơ…
Bỏ ra 20 nghìn ngồi ăn kem, Quang được bà chủ cửa hàng kể lại cho gần
như toàn bộ câu chuyện về gia đình nhà Trà My trong 5 năm qua:
“…Ông Giang phát hiện ra vợ mình cặp bồ với gã bạn thân, uất quá không
nói nên lời nằm ốm ở nhà một thời gian, sau đó thì bị người ta kiện làm
sai chứng từ, thất thoát hàng tỷ của nhà nước, ông phải bán đất để bù
vào số tiền đó, may mà có chân trong nên mới không bị đi tù, chỉ bị bãi
chức xuống làm văn phòng, ít lâu sau thì hai vợ chồng lên tòa li dị,
ông cũng bán nốt căn nhà này cho người khác rồi đem cô con gái duy nhất
là Trà My về quê tĩnh dưỡng. Khổ thân ông ấy, bao nhiêu chuyện tai ương
cứ thế đổ ập xuống nhà, may mà vẫn giữ được mạng sống là còn may
rồi…Anh em họ hàng của ông ấy trên này cũng còn đông lắm, nhưng ai cũng
sợ bị vạ lây nên tẩy chay ông áy hết, thế mới biết, khi người ta có
chức có quyền thì ai cũng đến, cầu này xin nọ, đến khi người ta sa cơ
lỡ bước thì vung tay chối sạch…”
Chẳng biết nói gì, Quang chỉ thấy thương cho Lọ Lem, sau bao nhiêu
chuyện xảy ra với cô bé, tường rằng khi lớn lên Lọ Lem sẽ có được một
cuộc sống hạnh phúc, vậy mà rút cuộc cô ấy lại còn gặp phải nhiều tai
ương hơn, không biết lúc này Lọ Lem đang ở đâu…nghĩ mà buồn…
Ăn hết ly kem tươi, rồi lên taxi trở về khách sạn, Quang “rùa” không
thể nào quên được câu chuyện vừa lắng nghe, giờ đây, hắn lại càng mong
ước được 1 lần nữa gặp lại Lọ Lem, chỉ cần biết cô ấy đang ở đâu, dù xa
xôi và khó khăn như thế nào, nhất định hắn sẽ đi tìm…
Vừa về đến khuôn viên khách sạn, bước xuống xe là Quang đã gặp ngay bà
sư tử Hà Đông Vân Anh đã đứng chờ từ lúc nào, chưa để cho Quang phân
trần, Vân Anh đã tra khảo :
- Anh bắt taxi đi đâu vậy, sao không nói với em một câu…
Nhìn điệu bộ hai tay đứng chống nạnh, tóc cột lên cao, mặc bộ alibaba
đi đôi dép xỏ ngón mầu đỏ của cô nhóc, Quang bật cười :
- Anh đến nhà một người bạn quen thôi mà…nhưng mà người ta chuyển nhà
rồi…Mà, em sao thế ?? sao trông buồn cười vậy ??
- Buồn cười cái gì !!! Anh trốn đi chơi mà không cho em đi cùng..huhuhu…
- Thôi nào, xem anh mua quà gì về cho em này ???
- Quà à ?? cái gì vậy ? có ăn được không ?
- Tất nhiên là ăn được chứ !! Kem hộp nha ! đúng loại socola mà em
thích nữa nhé…
- E hèm !! may mà anh có quà mang về nên em tuyên bố sẽ không giận anh
nữa, thôi được rồi đưa hộp kem đây….
- Không được đâu sói ơi !!!
Quang bỏ chạy lên tầng 3, cô nhóc Vân Anh đúng là giống hệt vịt con,
lạch bạch lùa theo sau, miệng không ngớt gào thét : Trả kem đây, trả
kem đây….
Vân Anh đúng là dạng bám dai như đỉa, lùa theo Quang lên tận phòng
mình, Quang nấp sau chiếc ghế, tay dư dư hộp kem như trêu ngươi cô bé,
biết là lùa không được đối phương, Vân Anh liền giờ trò…vác gối đập !!
Phải áp dụng đến phương pháp bạo lực này, gã rùa mới chịu đầu hàng giao
nộp kem !!
- Anh đầu hàng, anh đầu hàng, đây kem của em đây, hjx hjx, sao mà em vũ
phu vậy hả ??
Quang để hộp kem lại trên bàn, nằm vật ra giường, bật nút giảm điều hòa
xuống 16 độ, gã đang nóng như thiêu đốt sau mấy phút vật lộn với Vân
Anh, cô bé vịt con cũng không thua kém, nô đùa nghịch ngợm với người
yêu đến toát cả mồ hôi ra cũng đang mệt nên tạm thời bỏ qua hộp kem,
nằm phịch ra giường hóng mát…
Nằm được một lúc, Vân Anh lại lồm cồm bò dậy, định bụng sẽ lật ngửa
Quang ra để hỏi tội, ai dè bị Quang nắm được tay, gã xoay một vòng thế
là cô bé lại thành ra bị nằm ở dưới, còn Quang thì nằm chận lên trên,
lúc này má đã sát má, môi đã kề môi, Vân Anh thở phì phò :
- Nè…định làm gì ta vậy ??
Quang rùa không nói gì, gã nhìn thẳng vào đôi mắt Vân Anh, rồi nhìn
xuống má, xuống môi, tất cả mọi thứ của người yêu hắn đều đẹp, đẹp
tuyệt vời…
- Muốn ăn thịt em có được không ? Quang nháy mắt…
- Thịt em dai lắm, anh có nhai được cả đời không ? Vân Anh cũng không
vừa
- Cả đời em thì chắc là anh chịu, nhưng cả đời anh thì chắc là được…
Vân Anh đỏ mặt, không nghĩ được là cái tên Rùa này mà ngày hôm nay cũng
biết nịnh mình lấy một câu…
Bất giác, Quang rướn người lên phía trước, bàn tay phải xoa tóc cô bé,
Vân Anh nhắm mắt lại chờ đợi một nụ hôn ngọt ngào…
Quang đặt lên môi Vân Anh những khát khao của lòng mình, hắn tự hào vì
có một cô gái xinh xắn, đáng yêu, vui tính như cô nhóc ở bên cạnh, có
phải đây là một sự đền bù cho những mất mát của cuộc đời hắn ?? Càng
nghĩ vậy, Quang càng hôn Vân Anh say đắm, nhiệt độ trong phòng càm
giảm, thân nhiệt của cả hai lại càng tăng lên…
Đây là lần đầu tiên Quang và Vân Anh hôn nhau ở trên giường và trong
một điều kiện thuận lợi về thời gian như thế này, không phải lo sợ,
không phải ngóng đợi ai phá đám hay bất kỳ một điều gì khác sẽ làm hỏng
đi những khoảnh khắc tuyệt đẹp này…
Bỗng, Vân Anh rướn người lên phía trước để tựa lưng vào thành giường
khiến cho Quang bị trôi tụt xuống dưới, cô bé mở mắt ra, lúc này toàn
bộ đôi mắt của Quang đang chằm chằm nhìn vào cái khe giữa bộ áo mỏng
manh của cô bé, đôi mắt gã không chớp, có lẽ cả đời Quang chưa bao giờ
nhìn thấy một vật gì đẹp hơn thế trên cõi đời này !!! Đang mải mê nhìn,
Quang ngước mắt lên bắt gặp ngay cái ánh nhìn sắc như dao cạo của Vân
Anh…
Ngay lập tức Vân Anh thét lên : Tên Rùa kia !!!! Ai cho ngươi
dám !!!
Ba chân bốn cẳng, Quang xách dép bỏ chạy ra bên ngoài, mở cửa rồi chuồn
ra bên ngoài…
Vân Anh bất giác, ngó xuống bộ ngực của mình nhìn xem có bị mất gì
không !!
Ngay lúc đó Quang lại xô cửa ngó vào, miệng lí nhí : Anh xin lỗi…
Tức hộc máu vì bị nhìn thấy lần thứ hai, Vân Anh lại nổi cơn tam bành : Aaaaaaaaaaa……Ta
sẽ giết ngươi !!!!
Lúc này ở Hải Phòng, ông Phi và Tâm cũng đang có một số công chuyện cần
phải bàn bạc, người đàn ông 54 tuổi sau nhiều năm chinh chiến trên
thương trường và chiến trường có vẻ như đã cảm thấy mệt mỏi :
- Bác muốn rút, nhưng có lẽ đây là điều sẽ rất khó khăn, khi đã ngồi
chung một con thuyền, sẽ không dễ dàng gì họ cho ta một mình lên bờ...
Ngồi trên chiếc ghế salon, Tâm “ma xó” rót một tách chè, suy nghĩ:
- Cháu hiểu, nhưng nếu cứ tiếp tục, e rằng đến khi có chuyện, sẽ vượt
tầm kiểm soát của chúng ta ?
- Bác cũng đã tính đến phương án 2 rồi, sẽ có một đường rút lui an
toàn, nhưng khi ấy mọi gánh nặng sẽ đổ dồn hết lên vai cháu, bác sợ
cháu sẽ bị thiệt thòi…
- Cháu không sao đâu, như vậy cháu lại càng thấy mừng, khi ấy cuộc chơi
mới của cháu sẽ chính thức được bắt đầu. Cháu muốn xem, khả năng của
mình sẽ đến đâu…
Thấy Tâm trả lời dứt khoát như vậy, ông Phi cũng cảm thấy mừng, nhưng
bên cạnh đó ông vẫn còn nhiều điều phải lo khác nữa…
- Dạo này, công việc làm ăn ở bến tầu không gặp phải cản trở gì chứ ?
- Hiện tại thì chưa, cháu chỉ sợ sau khi bác rút chân, bọn nó sẽ cho
người tới phá đám…
- Nếu không muốn thất thế, chi bằng chúng ta sẽ để cho giang hồ Hải
Phòng nổi sóng một phen…rồi sẽ biết ai thật ai ngay !!
Phi “đen” hớp một miếng nước, đôi mắt gian xảo nhìn ra bên ngoài thành
phố, ông ta cười, một nụ cười đầy bí hiểm…
Giới giang hồ Hải Phòng lại sắp có chuyện rồi đây !!