Phần 8
Quên chưa kể với các bạn, tôi có một thằng bạn mới thân. Thằng quỷ này
với tôi như kiểu có duyên hay sao đó, mà vừa gặp nhau đã thấy hợp nhau
kinh dị. Thằng quỷ này tên Nghĩa, người Hà Nội, mới chuyển vô Nam sống
chừng 2 năm. Tôi không rõ ba mẹ nó ngoài Hà Nội có buôn thuốc phiện hay
làm gì tương tự không mà nhà nó giàu dữ dội lắm. Một mình nó ở 1 căn
nhà bự thiệt bự, xe hơi đổi liên tục, tối ngày long rong không làm ăn
gì hết. Khi tôi còn ở nhà, nó có mặt ở nhà tôi phải tới 8 tiếng một
ngày. Tôi chơi game, nó cũng lao vô đòi chơi game, tôi đọc truyện nó
cũng đọc truyện, tôi ăn nó cũng ăn ké, trừ mỗi lúc tôi đi vệ sinh thì
nó ở ngoài. Không phải tại nó không muốn, tôi dám chắc nếu trong nhà vệ
sinh có 2 cái bồn cầu nó cũng nhào vô chiếm một chỗ cạnh tôi lắm.
Mà nó không có gay nha. Đừng nghe tôi kể vậy hiểu lầm về nó, tội
nghiệp. Thằng quỷ này ngó thấy gái mắt sáng rỡ, trong cuộc đời nó tiền
ngu bỏ ra vì gái có lẽ còn cao hơn người nó. Tôi chửi hoài, nhưng chỉ
được dăm hôm đâu lại vào đó cả. Thằng này khờ - khờ hơn cả tui luôn,
hèn chi 2 thằng hợp nhau thấy ớn. Nó vừa là bạn, vừa là đàn em thân cận
của tôi, bởi ngoài tôi nó hầu như không có bạn ở trong này. Thứ vừa
giàu vừa khờ như nó, thiếu gì thằng muốn cắt máu ăn thề luôn, nói gì ba
cái vụ kết bạn. Có điều nó khờ chứ không có bị khùng, mấy vụ này nó
nhìn ra hết trơn. (Truyện từ
Thehe9x.wap.sh)Tôi
cũng biết có một lý do chính để tình bạn giữa tôi và nó hình thành: đó
là tôi không khi nào quan tâm tới túi tiền của nó. Đi xe hơi cũng vậy,
đi xe máy cũng vậy, đi xe đạp thì tôi kêu lên xe tôi cho đi ké, chứ còn
lại thì đối với tôi, nó chỉ là thằng Nghĩa mà thôi. Nghĩa mặt trận -
cái biệt hiệu này tôi thương mến đặt riêng cho nó, bởi không hiểu sao
trên mặt nó trứng cá nổi quá trời, ngó sơ sơ nhìn giống cái chiến
trường Khe Sanh y chang luôn.
Thằng quỷ mặt mụn giờ đang ngồi trước mặt tôi, hăm hở gắp đồ ăn. Kể
cũng lạ, sao nó qua nhà tôi ăn cơm bữa nào nó cũng ăn như bị bỏ đói lâu
ngày, không lẽ nó ái mộ tôi tới mức ngó mặt tôi là ăn cơm thấy ngon
miệng hơn sao? Ba mẹ tôi có vẻ quý thằng quỷ này dữ dội, cũng một phần
bởi ngoài tính lông bông, nó được xem là một trong những thằng bạn tử
tế nhất của tôi. Mỗi khi nhà có việc, ba mẹ tôi gọi 1 câu là lăng xăng
tới liền, phụ bưng đồ dọn dẹp như oshin, không khi nào tị hiềm vụ mất
nét như tôi. Má tôi ngó nó ăn, cười:
- Thằng Nghĩa ăn tốt ghê ha. Ngon không, ăn nữa bác làm nha?
Thằng quỷ trợn mắt nuốt cơm, gật đầu lia lịa. Tôi ngó nó mà phán ngán,
thứ dân chơi gì đâu ăn uống mất nét quá trời. Vậy mà ba cái lúc đi nhậu
làm bộ chảnh chọe dữ dội lắm, nhón một miếng trái cây, nhấp môi chút
rượu, cái mặt mụn làm bộ trầm tư thấy ghét. Tôi ăn xong, bỏ lên phòng
nằm dài hút thuốc, mặc cho thằng quỷ thả sức chiến đấu với đĩa đồ ăn.
Chừng mười lăm phút sau, thằng quỷ đẩy cửa bước vô, gương mặt đầy thỏa
mãn. Nó nằm dài lên cái ghế salon, thản nhiên rút thuốc trong bao của
tôi ra hút, thở dài:
- Chán quá Long ơi! Bữa nào nghỉ tao với mày đi đâu chơi đỡ buồn đi.
Đây là câu nó thường xuyên nói với tôi. Thứ người gì đâu tối ngày chơi,
chơi, vô dụng hết sức. Thiệt tình cách đây 2 hôm tôi cũng giống nó vậy
thôi, có điều lúc này tôi hoàn toàn có quyền nói ra câu đó, bởi dù sao
tôi cũng đang là người của công sở chứ bộ! Tôi làm mặt lạnh, kêu:
- Công việc của tao bận rộn dữ lắm, thời gian đâu rảnh rỗi mà chơi bời
với mày!
Nói câu đó nghe oai dữ dội à nha. Thằng quỷ mặt mụn ngó tôi, gương mặt
đầy vẻ khâm phục:
- Ủa mà mày làm cái gì ở đó? Sao không có ngày nghỉ gì hết vậy?
- Thật ra cũng không có gì nhiều, nhưng tao mà nghỉ chắc công ty sập
tiệm mất. Mày không hiểu đâu.
Thiệt tình, tôi có hơi xạo nhưng không phải không có lý đâu nha. Khách
hàng báo hỏng không nổi, đồ hư không có ai tới sửa, họ bực dọc xách đá
đập bể công ty mấy hồi. Thằng quỷ coi bộ cũng biết tôi nổ, cười hích
hích, không buồn hỏi thêm nữa, với tay lấy cái điều khiển tivi. Ngó mấy
chương trình hoài nó cũng chán, cúi xuống xục xạo tìm đám đĩa của tôi,
vừa tìm vừa hỏi:
- Sao không có đĩa sex hả mày?
Tôi cũng muốn ngã từ trên giường xuống đất lộn cổ vài vòng. Thanh niên
thời đại @ 26 tuổi có xe hơi mà sao vẫn hỏi đĩa sex là sao? Thằng này
thiệt tình bệnh tới không chữa nổi rồi. Giờ ai xem mấy cái đĩa sex đó
nữa, quê một cục. Internet thiếu cha gì, mở ra một cái bội thực bướm mà
chết lăn quay ra luôn chứ giỡn à? Tôi dòm nó lom lom:
- Mày ăn nhiều quá bị lú rồi phải không Nghĩa? Ghệ thiếu cha gì, sao tự
dưng dở chứng đòi xem sex?
Thằng quỷ mặt dày vẫn thản nhiên như không:
- Cái này nó gọi là ngẫu hứng - ngẫu nhiên nổi hứng - mày không biết à?
Ghệ tao thiếu gì, nhưng tao mới ... bỏ xong, cũng thấy thiếu thốn chút
chút.
Tôi ngán ngẩm kêu thằng bạn vàng:
- Vậy đi kiếm đại con hàng nào giải tỏa đi mày. Ngồi đó ám quẻ tao
hả?
Mắt nó sáng rỡ, gật đầu lia lịa:
- Được đấy, tao với mày cùng đi luôn!
Thiệt tình tôi muốn lao vô kí đầu nó quá xá. Nghĩ tôi là thứ ham hố
giống nó hay sao? Nói không phải khoe, cả cuộc đời tôi không mấy khi
đụng tới mấy ẻm, bởi thứ nhất tôi có cảm giác không sạch sẽ, cái thứ 2
là nó chẳng có chút xíu cảm xúc mẹ nào, tôi tự xử còn lẹ và thỏa mãn
hơn. (Truyện từ
Thehe9x.wap.sh)Cái
suy nghĩ đó ăn sâu trong tôi tới mức đám bạn bè sau mỗi chầu nhậu đều
chịu thua, không khi nào kéo tôi đi mấy chỗ đó được. Nhưng thằng quỷ
này là ngoại lệ. Nó ngó gương mặt lạnh te của tôi, giọng chuyển sang
nài nỉ:
- Mày đi với tao chút đi, qua đó một mình tao xấu hổ. Mày không chơi
thì mày ngồi ngoài uống rượu, uống nước gì cũng được. Anh em thân nhau
như thế mà mày nỡ từ chối tao cái việc nhỏ này à?
Tôi cũng thua nó luôn. Thằng này cái gì cũng biết hết trơn, trừ mỗi
việc biết mắc cỡ. Thứ người gì đâu đi chơi gái cũng rủ tôi đi ... ngồi
đợi, mà với cái tính dai như cao su của nó, tôi từ chối dám nó lải nhải
tới khuya lắm. Thở dài khoác cái áo vô đi ra xe cùng nó, kêu bà má:
- Con đi ăn khuya với thằng Nghĩa chút xíu nha má.
Xe nổ máy rồ đi, mặc cho bà má đứng thẫn thờ phía sau. Chắc bả tưởng 2
thằng tôi mới bị lủng bao tử đột xuất lắm, mới ăn cơm tối xong cách
chừng nửa tiếng lại ... tiếp tục ăn khuya.